Page 113 - CHT ngoại truyện
P. 113

thôi cũng kệ. (Mình là chính mình là được. Đấy, mình luôn có vấn đề
        với cái dây thần kinh bi quan mà.) Mình bắt đầu quay sang, lườm một
        phát kiểu: “Nhìn kỹ đi cha nội, tui là con gái đó, con gái 100% đó”.
        Vậy là cậu bạn tẽn tò, rối rít nói xin lỗi, rồi chạy mất dép, hehe!

        2. Cà phê đèn mờ


           Hồi bọn mình học cấp 3, có thuật ngữ cà phê đang thịnh hành thời
        bấy giờ là: Cà phê đèn mờ. Vậy cà phê đèn mờ là gì, chả đứa nào biết,
        nhưng vì bản tính tò mò của tuổi mới lớn, nên, năm lớp 11, được sự
        nhất trí của đại đa số thành viên HK4, thủ quỹ lớp khi đó - ĐC(tất
        nhiên là cầm theo quỹ lớp) dẫn cả lũ đi khám phá: cà phê đèn mờ. Cả
        lũ đạp xe lang thang, qua mạn Đồng Hải (gần sữa Đông Nam – phở Toàn
        gì đó), và may mắn đã thấy một quán cà phê đèn mờ, đúng là mờ thật,
        tù mà tù mù. Vậy là hăm hở đi vào khám phá. Hình như lúc vào, mình
        thoáng thấy có mấy đôi đang tình tứ ôm ấp nhau ở mấy cái bàn cạnh
        các bụi cây. Người ta vào cà phê đèn mờ để làm gì thì các bạn biết
        đấy, vậy mà cái lũ vô duyên kia, vừa đi vừa cười nói chuyện rôm rả.
        Bỗng H - cô gái siêu duyên dáng đến từ đất Cày lên tiếng: “Chị ơi,
        tối quá đi, bật đèn sáng sáng cho bọn em với!” Ôi trời ơi, tôi đến
        lạy với các cụ các mợ. Tất cả là giọt nước tràn ly, chính điều này
        đã khiến các đôi nam thanh nữ tú ở quán chạy trối chết khi mà ánh
        đèn sân khấu tự dưng bật sáng rực rỡ, chói lòa. Cũng may, cả bọn khá
        đông, nên chủ quán cũng không lấy làm khó chịu khi bị phá hỏng việc
        làm ăn. Chúng mình gọi sữa chua đánh đá hoặc sinh tố. Và cuối cùng

        kết luận một câu xanh rờn: “Ui trời, tưởng cà phê đèn mờ thế nào, hóa
        ra là đèn nó mờ thật!!!”. Thế là hết hí hửng, lại lục tục kéo nhau
        ra về mà vẫn còn ấm ức, vì mất tiền oan vào những việc không đâu.

            Vẫn còn rất rất nhiều ký ức đáng yêu, vẫn sống vẹn nguyên như

        ngày hôm qua trong tôi và các bạn tôi – HK4 dưới mái trường Chuyên
        HT. Hẹn một ngày về, chúng ta cùng ngồi lại, ôn về những năm tháng
        thanh xuân hào hùng của chúng ta.

           Thanh xuân của tôi có bạn. Cũng rất mong tuổi già của tôi cũng có
        bạn! HK4 thân yêu!

                                                    Chuyên Hóa khóa 4 (2000 - 2003)


                                             111
   108   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118