Page 115 - CHT ngoại truyện
P. 115

lớp văn hay là
 lớp văn hay là  học muộn hơi nhiều và giờ ăn thì bao giờ cũng nhiều hơn thời
        gian mà trường quy định…

           Tôi sẽ chẳng bao giờ quên được những buổi sáng chúng tôi
        lén lút, tim đập thình thịch để đưa gọn chiếc bánh mì vào
        mồm mà không bị đội kiểm tra lượn lờ ở hành lang phát hiện.
        Mà cái đứa ăn chậm như tôi thì bao giờ cũng phải cất sang
        tiết sau mới giải quyết hết. Bữa sáng ngày đó của cả lớp
        cũng rất đa dạng, nhưng mà được ưa chuộng nhất là bánh mì.
        Ngày đó, tôi béo. Nên tôi hay nhìn mấy đứa gầy như Khánh
        Linh lớp trưởng ăn một lúc 2 chiếc bánh nhân đầy ú ụ mà vừa
        ngưỡng mộ vừa xót xa. Cớ sao nó ăn như thế mà vẫn gầy, vẫn
        xinh, còn mình chỉ ăn 1 cái thôi mà vẫn núng na núng nính…
        Ngày ấy, trường không khắt khe đến mức không cho chúng tôi
        ăn uống ở lớp, nhưng không được ăn trong khi sinh hoạt đầu
        giờ và trong tiết học. Xảy ra cái cơ sự lén lén lút lút của
        chúng tôi bởi vì chả đứa nào đi học sớm cả, và ăn trong
        giờ sinh hoạt bao giờ cũng ngon và vui đáo để. Cô Lam chủ
        nhiệm, mà chúng tôi vẫn gọi là mẹ Lam, nếu có tiết Văn ngay
        sau giờ sinh hoạt sẽ nhẹ nhàng nói chúng tôi đứa nào chưa
        ăn sáng hay ăn dở thì cứ ăn xong rồi cô trò ta học. Tôi
        cũng biết, thầy Phát – Bí thư Đoàn trường, đã thấy lớp tôi
        ăn sáng trong giờ sinh hoạt đôi lần nhưng lại xem như chưa
        thấy gì, vì thầy thương tụi nhỏ chúng tôi lắm.

           Đó là ăn sáng lén lút, vậy còn nửa buổi thì chúng tôi ăn
        gì? Có khi thì giải quyết nốt bữa sáng chưa ngốn hết như tôi
        vẫn thường làm, hoặc ăn mấy đồ linh tinh mang từ nhà đi hay
        mua ở cổng trường. Cái này thì còn phong phú hơn cả bữa sáng
        nữa. Thông thường sẽ là một nhóm có đồ ăn, rồi chia nhỏ cho
        cả lớp, cứ thế lúc nào lớp cũng vui tươi và đầy năng lượng
        bởi vì được ăn uống thường xuyên. Chuyện ăn nửa buổi của
        chúng tôi có lẽ sẽ chẳng khác biệt nhiều so với các lớp khác
        nếu như hồi đó Mai Hương, Nhép, Ngựa và Ngọc không mang cả
        dưa chua của dì Bé đến ăn khi học buổi chiều. Tôi đến lớp
        trước, thấy mấy đứa cứ tủm ta tủm tỉm, hí ha hí hửng khi
        bắt đầu đi vào. Từ trong cặp sách của đứa nào tôi cũng chả

                                             113
   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119   120