Page 77 - CHT ngoại truyện
P. 77
bạn thân thiết học cùng khóa và cũng là người Kỳ Anh với anh.
Ở trường ta, anh Thùy, anh Bính, cô Bích Liên, thầy Tuấn dạy
Văn, thầy Tần và tôi đều học cùng khóa với nhau và ra nghề
năm 1970.
Anh Thùy người dong dỏng cao, hơi gầy, tác phong nhanh nhẹn
và rất nhiệt tình với mọi người. Anh đảm nhận rất nhiều công
việc: tổ trưởng chuyên môn, soạn chương trình bồi dưỡng ng-
hiệp vụ cho đồng nghiệp, việc ở Hội Văn nghệ tỉnh, làm thơ,
in sách rồi lo cho hai đứa con đang đi học xa... Cứ về nhà
là anh ngồi vào bàn làm việc, có đêm 1, 2 giờ sáng anh vẫn
còn chong đèn đọc sách và viết tài liệu. Anh tham công tiếc
việc, làm việc hối hả như chạy đua với thời gian...Dịp cuối
năm học 1991 - 1992 anh hay bị đau bụng. Hè đó anh có ra Hà
Nội khám, nhưng không phát hiện ra bệnh gì. Sau đó, anh khỏe
mạnh bình thường.
Vợ anh Thùy là chị Lân, giáo viên cấp 1. Khi anh về trường
thì cô con gái đầu của anh đang học đại học, người con thứ
hai là trai đang học lớp 12 trường Phan Bội Châu ở Nghệ An.
Anh nói, anh thích có con làm bác sĩ lắm và thế nào cũng nhờ
tôi dạy cho thằng út vào học trường Y. Ngay năm đầu tiên về
trường, anh đã chủ động đưa cậu con trai về Hà Tĩnh nhờ tôi
dạy Sinh để cháu thi vào Y khoa. Năm đó cháu đã đậu vào trường
Y, anh mừng lắm, cảm ơn tôi hoài.
Tôi nhớ một lần tôi đi kiểm tra chuyên môn ở trường cấp 3
Kỳ Anh, anh hẹn mời tôi về nhà chơi. Đúng hẹn, anh đạp xe từ
thị xã Hà Tĩnh về thị trấn Kỳ Anh đón tôi vào nhà. Tôi thật
sự ngạc nhiên khi thấy ngôi nhà của anh . Nhà hai gian bằng
gỗ bạch đàn, rui, mèn bằng tre, lợp ngói và ba bức vách thưng
bằng phên nứa, buộc lạt tre... Nhà thấp lè tè, nằm nghiêng
nghiêng, khuất bóng bên sườn một quả đồi cạnh đường quốc lộ
1A. Trong nhà trống trơn, không có gì đáng giá. Chung quanh nhà
là vườn sắn, khoai và vài cây ăn quả. Cỏ dại mọc um tùm trong
vườn. Anh nói như xin lỗi: Nhà chỉ vậy thôi Phú ạ. Vợ anh ra
chào tôi rồi lúi húi xuống bếp. Anh vội vã đi bắt gà... vừa
làm thịt gà vừa nói với tôi: Cuộc sống của mình vất vả lắm,
75