Page 73 - CHT ngoại truyện
P. 73

thứ thì tôi không chia sẻ, thực ra là không được phép chia sẻ vì
        tôi nghĩ đó thuộc về bí mật “nghiệp vụ” của thầy để dành cho những
        khóa sau. Mà có khi với người thông minh và “vô đối” như thầy nó đã
        được nâng lên một tầm cao mới. Nhiều lúc tôi nghĩ, có khi thầy còn
        hợp làm Công an hơn cả tôi, thầy khiến mấy đứa con trai chúng tôi
        chưa bao giờ tìm một quán net hay quán PS để chơi “yên ổn” được 2
        tuần trong cả địa bàn thành phố.

           Thầy cũng có cách đặc biệt để chúng tôi học hay chí ít là tôi,
        nôm na là cách thầy “truyền cảm hứng”. Tôi trộm đoán nó là cách
        riêng của thầy, chắc phải khác đến 80% sách nghiệp vụ sư phạm. Thầy
        làm cho tôi tức, cay cú, thầy khiến cho tôi cảm thấy thầy như một
        ngọn núi mà tôi phải vượt qua. Đã có những lúc, tôi òa khóc ở cầu
        thang nhà mình, vì một đứa lòng tự mãn cao như tôi hồi đó bị vỡ òa
        cảm xúc. Thầy đặc biệt vì thầy dạy cho tôi “từ một người nghĩ rằng
        mình biết tất cả, thành một người hiểu rằng bản thân mình chưa biết
        gì” để luôn hoàn thiện và phấn đấu.

           Tôi nhớ những bài học của thầy, hay nói đúng hơn tôi nhớ những
        câu nói bất hủ của thầy. Những câu nói kinh điển có khi đã gim sâu
        vào bất kì ai từng là học sinh của thầy.

           Thầy dạy tôi cách chọn bạn bè: “Trên đời này có hai loại bạn
        không nên chơi, đó là đứa quá giỏi và quá dốt. Đứa giỏi thì bạn sẽ
        không thấy nó học bao giờ những vẫn giỏi. Đứa dốt thì nó không bao
        giờ chịu học. Cuối cùng cả 2 đứa đó đều rủ bạn đi chơi”

           Đến đạo lý về điểm số:
           “Với thầy thì không bao giờ có điểm 10, điểm 10 thì hóa ra tụi
        mày giỏi bằng thầy à”
           “Chú đừng mong bằng thầy, tiệm cận là được rồi”
           “Thầy là người có nội công thâm hậu nhít Hà Tĩnh”

           Rồi cả cách làm trắc nghiệm: “Đi thi nếu tính ra đáp án thì loại
        nó ra thế là đã có 33,3333% cơ hội đúng rồi”

           Học thầy, thầy làm cho chúng tôi mất đi cái “tôi” cá nhân. Lúc
        nào cũng thấy bản thân mình nhỏ bé, mặc cho cuộc sống sau này có
        vất vả, chà đạp thì vẫn luôn kiên cường mà bước tiếp, liên tục phải
        học hỏi và hoàn thiện bản thân.

           Em xin cảm ơn thầy rất nhiều!

                                                       “Bạn” trò của thầy –
                                                                Hồ Quang Anh
                                             71
   68   69   70   71   72   73   74   75   76   77   78