Page 69 - CHT ngoại truyện
P. 69
khi đi vào môi trường diễn xướng lại được nhuận sắc và
tái sinh...
Mùa đông, cả lớp đóng cửa kín mít nghe cô kể về những
hồn ma cây gạo trong Truyền kỳ mạn lục của Nguyễn Dữ,
về Liêu trai chí dị của Bồ Tùng Linh... Hết văn học dân
gian đến văn học trung đại, mảng nào cô cũng tầm chương
học đạo, uyên bác thâm sâu đến đáng nể.
Sang năm học lớp 12, lớp tôi nằm yên ắng ở cuối tít tận
tầng ba... Nơi đó, chúng tôi như có cả thế giới. Cô dạy
về những nỗ lực cách tân trong thơ Thanh Thảo, Lorca; về
những đối thoại với quan niệm truyền thống trong kịch
Lưu Quang Vũ, tính nữ trong thơ Xuân Quỳnh, lối phê bình
tài hoa của Hoài Thanh, miền Tây Bắc trong văn Tô Hoài,
cảnh ngộ bi kịch trong một gia đình làng chài trên trang
viết của Nguyễn Minh Châu...
Đến tận bây giờ tôi vẫn bị ấn tượng bởi sự uyên bác
và lịch lãm, tài hoa trong từng giờ dạy của cô. Những
bài dạy tinh túy, sâu sắc gói trong cách triển khai kiến
thức đầy hệ thống và bài bản của lối tư duy khoa học và
mạch lạc.
2.Trở lại mái trường THPT Chuyên Hà Tĩnh trong tư cách
là một giáo viên dạy Văn và cũng là đồng nghiệp của cô,
cô dặn tôi: “Học có thể tài tử nhưng dạy thì không được
tài tử đâu con nhé!”. Tôi nhớ mãi lời dạy đó. Mỗi tiết
dạy trên lớp tôi đều coi như là một thời khắc trọng đại
và thiêng liêng trong cuộc đời mình.
Được là đồng nghiệp của cô, tôi hiểu về cô nhiều hơn.
Ngoài uyên thâm về kiến thức cô còn rất quyết liệt và
bản lĩnh trong chuyên môn. Cô tôi luôn có lối tư duy
độc lập, đa chiều và nhìn nhận mọi vấn đề dưới tinh thần
phản biện. Cô liên hệ kiến thức với thực tiễn đời sống
và đặt ra được những câu hỏi buộc học sinh phải thực sự
tư duy. Lớp học lúc này trở thành một không gian mở với
bầu không khí đối thoại giữa cô và trò. Cô tâm niệm mỗi
học trò là một điều đặc biệt, một ý tưởng lóe sáng...
phải đánh thức được những tiềm năng ẩn tàng đó...
67