Page 65 - CHT ngoại truyện
P. 65
và bên bờ sông Ngàn
Phố. Khó khăn vô
cùng trong thời gian
đầu nhưng tôi vẫn
vững tin vì có thầy
quan tâm, giúp đỡ.
Thầy là chỗ dựa vững
chắc về mặt tinh
thần cũng như kiến
thức, tiếp thêm sức
mạnh cho tôi trong
thời gian đó. Ngoài
thời gian dạy học ở
trường thì thầy còn
tranh thủ thời gian
Thầy Đinh Nho Kiểu và đội tuyển HSGQG Vật lí
dạy riêng cho tôi (1998 - 1999)
lúc có lịch trống. Thầy chắc sốt ruột vì tôi lắm nên thỉnh
thoảng tôi vẫn bị ăn mắng. Sau mỗi lần bị thầy mắng, tôi
lại nước mắt rưng rưng hoặc xị mặt ra, thầy lại thôi, lại
cười cười động viên với nụ cười vỗ về, ấm áp. Lúc đó sao
tôi cứ thấy thầy như người cha của mình, nghiêm khắc và
bao dung. Sau này, khi dạy con học, mỗi khi con không hiểu
bài, sốt ruột quá tôi cũng mắng con và lại nhớ đến thầy.
Quả thật, hồi đó, thầy đã dạy tôi với tất cả sự nôn nóng
và kỳ vọng của một người cha đối với con mình. Nhiều hôm
cô Lý, vợ thầy phải động viên tôi, cô nói “Thầy lo cho con
nên mới mắng để con tiến bộ đó”. Cả thầy và cô đều thương
tôi như con cháu trong nhà, cứ đến giữa buổi học là kiểu
gì tôi cũng được cô gọi vào dúi cho bát chè hay củ khoai,
có hôm còn ăn cơm nhà thầy cô vì cô biết giờ đó tôi chưa
kịp ăn tối. Đến bây giờ khi viết lại những kỷ niệm này thì
hình ảnh chân chất của thầy cô, nụ cười hiền lành, đôn
hậu của hai người vẫn rõ nét mồn một trong tôi, lòng chợt
rưng rức nỗi nhớ, nỗi nhớ người thân.
Năm đó, trì trật, vất vả nhưng cuối cùng tôi cũng đỗ đại
học và chắc thầy hạnh phúc lắm khi tôi được một điểm 10
môn của thầy. Tôi nghĩ, hơn tất cả mọi điều, con điểm này
63