Page 166 - NOI SAN 2021
P. 166
166 Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27 SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH 167
Ước nguyện dành cho em
Matthia Mẹ Từ Ái
Giuse Nguyễn Xuân Thể
Tôi yêu em, thương em lòng se lại,
Bởi em duyên, xinh xắn đến lạ thường.
Chẳng nếp nhăn hay tàn nhan, mụn bọc. Vào nguyện đường quỳ dưới Mẹ,
Nét thiên thần hiện rõ chính thân em. thầm thì lời kinh cho nhẹ nỗi lòng.
Hồn con nặng trĩu âu lo,
ngước mắt nhìn Mẹ bày tỏ lời kinh.
Vậy mà sao người thân yêu vội vã,
Đẩy em về trú ngụ chốn điêu linh? Lạy Cha, Kinh Mừng cất lên,
Mồ đá xinh đưa em vào yên nghỉ, hồn con rạo rực nổi lên an bình.
Lặng trách đời sao nghịch lý trớ trêu.
Ôi Maria từ ái!
Sao phải nhớ đến con cái gian trần
Tội thân em không một lần thấy mẹ,
Chẳng được cười, nghịch ngợm với cha yêu, Maria Mẹ là ai?
Không được ông, được bà yêu nũng nịu. Là người che chở những ai u sầu
Chẳng được đời nhắc nhớ đến tên em. Maria Mẹ ở đâu?
Mẹ hằng ngự trị nơi đâu kêu cầu.
Tôi lặng yên, thấy lòng sao thắt lại.
Ước nguyện trời thương nhận lấy thân em. Dẫu Mẹ là ai, ở đâu?
Nguyện lời kinh, dâng ngàn câu ước nguyện, Con luôn tin tưởng nguyện cầu ngày đêm.
Đưa em về cõi vinh phúc Thiên Đàng. Sáng danh dứt, hồn an vui,
lòng con hớn hở hờn tủi quên hết.
Maria! Con yêu Mẹ,
nguyện xin ca vang danh Mẹ muôn đời.