Page 37 - NOI SAN 2021
P. 37
36 Nội san Bình An Thiện Hảo - Số 27 thời gian nhìn lại, có thời gian chiêm ngắm cảnh vật nên thấy cái gì
37
SỨC SỐNG TRONG CÔ TỊCH
NGAO DU cũng đẹp. Vậy anh rảnh chứ gì? Đi dạo với em đi, em ngày nào cũng đi
thấy quen rồi thành ra chán lắm. “Ừ đi thì đi” tôi nói.
Tôi cùng em bước đi, thật không biết từ đâu tôi thấy con đường
quynhenter thân quen ngày nào hiện ra một cách đẹp đẽ và tráng lệ như vậy. Hai
hàng cây đứng sừng sững trang nghiêm như những chàng vệ sĩ. Những
Những chiếc lá ham vui bỏ cành rơi nhẹ trên mặt nước. Những ngọn cỏ mềm mại đang đong đưa theo những cơn gió, tỏa hương mộc
cơn gió nhè nhẹ lướt trên mặt hồ. Bên dưới, những chú cá đang tung mạc đặc trưng của nó. Bên dưới những tán lá là gia đình dế đất, côn
tăng bơi lượn dẫu cho những chiếc lá cứ thể vuốt nhẹ làn nước. Dường trùng cười đùa khúc khích. Chà không biết vì em hay tâm trạng của tôi
như dẫu có phong ba bão táp thì chúng vẫn cứ ăn, ngủ, đọc kinh, … À mà hàng cây dọc đường ra nghĩa trang ngày nào sao đẹp đẽ nên thơ lạ
nhầm! Là ăn, bơi, chơi, nhảy chứ. Trời hôm nay phải nói là đẹp, tại sao ư? lùng đến thế! Nhanh lên anh, nó quay lại bảo tôi thế. Từ đã, để anh tận
Chắc là lòng tôi thanh thoát thì phải, thế nên nhìn cái gì cũng thấy đẹp. hưởng cái vẻ đẹp ở đây. Ối! Anh cũng vậy à? Em thấy tự nhiên hôm nay
Ngay cả cái gốc cây sần sùi ngày nào cũng trở thành kiệt tác của tạo cảnh nó đẹp gì đâu ấy, ai ngờ anh cũng như em không biết do đâu anh
hóa. Trời! Phải chăng khi con người nhẹ nhàng thì cái gì cũng khỏi chê nhỉ? Cảnh ta đang nhìn nó có đó lâu rồi mà chẳng qua lâu nay mình
nhỉ. Ôi! Ước gì lúc nào cũng như vậy, đời thế thì còn gì bằng. không nhận ra sự hiện hữu của nó thôi. Ta cứ tìm cái cao
“Anh, anh ơi”, tôi quay lại thì thấy em. Ôi lộng lẫy. sâu ở đâu mà bỏ quên những điều tuy nhỏ nhặt nhưng
Nè em đi đâu mà đẹp thế? Ơ hay, ngày nào em chả ăn quan trọng xung quanh mình. Chúng ta bị lôi kéo bởi
vận như vậy. Hôm nay anh sao thế? Tự nhiên yêu đời những cái hào nhoáng bên ngoài mà quên đi những
hẳn lên vậy. Ha, em cũng nhận ra à, anh thực tại gần gũi bên trong. Ôi triết lý quá, anh thành
cũng thấy vậy. Có lẽ do anh có triết gia từ lúc nào vậy? Tào lao, bị nhiễm thôi chứ
triết với chả gia cái gì.