Page 146 - 50 NĂM THPT CẨM BÌNH: DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO
P. 146
HOÀI NIỆM TỪ NƯỚC NGA XA XÔI...
NGUYỄN ANH TUẤN
Học sinh lớp 12D - Khóa 42 (2012 - 2015)
Đ ã 6 năm trôi qua, kể từ ngày rời xa mái trường, những kỉ niệm của thời áo
trắng nơi mái Trường THPT Cẩm Bình vẫn vẹn nguyên và song hành cùng
tôi trên những bước chân ở nước Nga xa xôi. Cuộc sống của một du học
sinh xa nhà là nỗi nhớ quê hương da diết, là cảm giác thèm nghe tiếng nói của quê
hương, và là những hồi ức về tuổi học trò tươi đẹp.
Hồi ức về những ngày mới bước chân vào ngôi trường - đó là sự bỡ ngỡ, rụt
rè vì mọi thứ đều mới mẻ: thầy cô mới, bạn bè mới, một môi trường mới. Nhưng
rồi, những cảm giác ban đầu ấy cũng từng ngày biến mất, chúng tôi dần quen với
nhau, quen với môi trường học tập nghiêm túc. Khi ấy, tôi tràn đầy những khát
khao nỗ lực học tập để khẳng định mình. Và một điều đặc biệt vào những ngày
ấy, lớp tôi chỉ có ba nam sinh, trong khi tổng số lớp là hơn bốn mươi học sinh. Tuy
hơi bối rối vì lần đầu tiên tôi rơi vào tình huống như vậy, nhưng thực sự đó cũng
là những trải nghiệm rất thú vị và khó quên.
Thời gian cứ thế trôi, những tháng ngày học tập vất vả, những kì thi căng
thẳng cứ đến và đi, ba năm cấp ba trôi qua nhanh để lại trong tôi nhiều kỉ niệm.
Đó là những tháng ngày học đội tuyển hăng say, là những buổi chiều học thêm,
là những góc sân trường, hàng cây xanh,... Tất cả đều vẹn nguyên như mới hôm
50 NĂM TRƯỜNG THPT CẨM BÌNH DẤU ẤN VÀ TỰ HÀO
qua. Mỗi lần nhớ về trường, hình ảnh lớp học thân quen, những gương mặt thầy
cô, bạn bè, những lời giảng đều hiện về trong tôi. Đó còn là những lần trót đi học
muộn bị cờ đỏ bắt, những tiết học ngoài sân trường, những buổi chào cờ đầu tuần
và được hát Quốc ca với niềm tự hào và phấn khởi,... Tôi còn nhớ có những buổi
học với cô giáo dạy Văn, cảnh tượng các trò thay nhau cầm sách đứng chịu phạt
ở góc lớp vì chưa học thuộc bài là những kỉ niệm khó quên nhất. Cũng vì thế mà
chúng tôi nghiêm túc và chăm chỉ học bài hơn, những bài giảng cứ thế in đậm vào
trí nhớ rõ mồn một. Cho đến sau này, tôi luôn tự hào vì cả ba năm cấp ba vẫn chưa
một lần phải đứng góc lớp, vì môn Văn là niềm đam mê của tôi, nên những câu
chữ và lời giảng của cô tôi luôn đón nhận một cách say mê.
Những tháng ngày học tập dưới mái Trường THPT Cẩm Bình với tôi là một
bước đệm quan trọng cho cuộc đời. Những môn học thú vị đã bồi đắp cho chúng
tôi những hiểu biết căn bản và dễ hiểu nhất về mọi mặt đời sống. Đặc biệt với
tôi, quá trình theo đuổi niềm đam mê văn học đã cho tôi nhiều trải nghiệm đáng
giá. Cô giáo tôi vẫn thường nói: học văn là học làm người và quả thật là như thế.
Những mảnh đời, những số phận trong văn học đã khiến tôi sau này hiểu ra nhiều
[146] điều về cuộc sống và cách hành xử của con người, và tôi cũng luôn tự điều chỉnh,