Page 139 - 60 nam chu nghia & noi niem
P. 139
60 NĂM, CHỮ NGHĨA VÀ NỖI NIỀM LÊ TRÚC KHANH
NỖI BUỒN THƠM NGÁT
Gởi đồng nghiệp và học trò tôi ở
Trường THPT Châu Văn Liêm.
1.
háng Ba. Mùa Xuân sắp hết nhưng đất trời vẫn còn rộn rã vì sắp
Tbước vào tiết Thanh Minh. Trong cái nắng nung người của buổi
trưa miền Nam, chúng tôi đang ngôi trên chiếc xe Hải Âu “thời cổ tích”
hướng về phía huyện Thới Lai. Thầy trò chúng tôi như ngồi trong phòng
“máy nóng” đã vậy còn thêm muỗi bay như mưa rào (Hình như chiếc
xe nầy mấy tháng rồi không sử dụng!). Xe tới trung tâm huyện, nhưng
không thể tới được Đông Thuận vì còn phải “lụy đò”. Thế là thêm một
số đồng nghiệp và học sinh ở lại vì không biết bơi. Xuống đò khoảng ba
giờ chiều. Trời vẫn còn gay gắt. Chúng tôi ngồi chen nhau trên vỏ lãi và
người lái thuyền lại là người chuyên chở hàng thuê nên cũng chẳng định
hướng được trường học nằm ở phía nào khi con nước ròng đang cuồn
cuộn chảy. Lẫn khuất sau những rặng bần, dừa nước xanh um... là những
ngôi nhà lá xiêu vẹo, mái lá tả tơi, những đứa bé mặt mày lem luốc chạy
đùa ven sông với một chiếc diều đơn sơ, chứ không phải đầy sắc màu rực
rỡ như ở tại trung tâm thành phố. Ngược chiều với thầy trò chúng tôi là
những đoàn thuyền nối nhau chở hàng trăm tấn lúa, sóng vỗ sát mạn
thuyền. Lại một năm trúng mùa, một ân huệ của đất trời cho bao nhiêu
người nông dân lặng thầm cả đời cày sâu cuốc bẫm. Thế mà tại sao bản
thân họ và gia đình họ lại cứ mãi trong cảnh nghèo nàn, tăm tối? Những
nghịch lý có thật nầy hình như chúng ta chưa tìm ra lời đáp ?
Nghĩ vẩn vơ - rồi thuyền cũng tới nơi. Đó là Trường THCS Đông
Thuận, một ngôi trường xây dựng khá khang trang. Chắc là các học sinh
đã được tập trung từ lâu và cũng đã chờ đợi mỏi mòn, nên khi thấy đoàn
chúng tôi, các em mừng rỡ, mắt sáng ngời lên. Buổi lễ diễn ra đơn sơ và
nhanh chóng. Thầy Hiệu trưởng Trường Tiểu học Đông Thuận phát biểu
vài câu, sau đó là phần phát quà tặng và học bổng cho các em. Đoàn
142