Page 35 - LSDB xa Xuan Thanh
P. 35

gây ra lũ lụt và đào xới đem phù sa từ bờ này đến bồi ở bờ đối
          diện, làm cho “khúc sông bên lở, bên bồi”. Xuân Thành cũng
          nằm trong tình trạng đó. Với thời gian gần 100 năm, con sông
          đã nắn dòng lấn sâu vào đất liền có nơi xa nhất tới 1,5 km. Nhân
          dân ta biết bao lần di chuyển nhà cửa, làng xóm, tốn bao
          công sức chở những thuyền đá lớn về bỏ kè, xây cống, đắp

          đập, giữ đê, ngăn chặn sự phá hoại của dòng sông.
             Trước  những  tai  họa  thường  xuyên  của  thiên  nhiên,
          Nhân dân không bỏ đất để đi tìm nơi khác dễ sống hơn, mà
          đã chọn con đường cố kết với nhau, đùm bọc nhau, bám đất,
          bám làng, bằng bàn tay và khối óc của mình, chung lưng
          đấu cật xây dựng quê hương. Thực tế đấu tranh với thiên
          nhiên khắc nghiệt đã làm cho con người thêm vững vàng,
          những đức tính tốt đẹp của Nhân dân được hình thành và
          tôi luyện.

             Người dân nơi đây vốn có truyền thống siêng năng, chăm
          chỉ, chịu khó, từ xưa đã lấy nghề canh nông làm gốc. Trong
          điều kiện nông nghiệp lạc hậu, thiên tai khi thì bão lụt, khi
          thì hạn hán, ít khi được “trời yên, biển lặng”, còn biết bao khó
          khăn khác nữa, việc làm ra được hạt lúa, củ khoai để nuôi
          sống mình không phải dễ dàng “Dẻo thơm một hạt, đắng cay
          muôn phần”. Quanh năm suốt tháng, từ lúc “làm mạ mưa
          sa đầy đồng” đến lúc “gặt về đập sảy”, Nhân dân hầu như
          lúc nào cũng có mặt trên đồng, chân lấm, tay bùn tát nước
          đắp bờ, làm cỏ bắt sâu, vãi phân chăm bón, không quản nhọc
          nhằn “canh một chưa nằm, canh năm đã dậy”, ngay từ lúc
          “lao xao gà gáy rạng ngày” đã phải “vai vác cái cày, tay dắt
          con trâu” ra đồng. Dưới ánh nắng hè thiêu đốt, buổi ban trưa
          vẫn còn phải cày ngoài đồng “Mồ hôi thánh thót như mưa

          34
   30   31   32   33   34   35   36   37   38   39   40