Page 37 - LSDB xa Xuan Thanh
P. 37
lam lũ, đầu tắt mặt tối, nhịn ăn, nhịn mặc, nuôi nấng, gây
dựng cho con cái khôn lớn trưởng thành “Sinh con ai chẳng
vun trồng cho con”. Con cái vâng lời cha mẹ, tận tình chăm
sóc, phụng dưỡng khi cha mẹ già yếu, ăn ở “cho tròn chữ
hiếu” để đền đáp công ơn sinh thành; anh em hòa thuận,
đùm bọc nhau “Chị ngã em nâng”; vợ chồng chung thủy, yêu
thương và tôn trọng nhau “Thuận vợ thuận chồng tát Biển
Đông cũng cạn”. Đối với người ngoài xã hội thì “Sống có nhân
có nghĩa”, “Thương người như thể thương thân”, sẵn sàng
cứu giúp mọi người trong cơn hoạn nạn mà không cần trả ơn,
luôn làm những điều thiện để “tu thân tích đức”. Đối với bản
thân thì thật thà ngay thẳng “Khôn ngoan chẳng lọ thật thà”,
luôn giữ mình trong sạch “Đói cho sạch, rách cho thơm”, có
bản lĩnh vững vàng “Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn”,
kiên trì, bền bỉ thì việc dù khó mấy cũng sẽ thành công “Có
công mài sắt, có ngày nên kim”. Sống là phải làm việc không
được chơi bời lêu lổng “Nhàn cư vi bất thiện”; phải biết cái
tốt đẹp thực chất trong cuộc sống, không chuộng hình thức
“Tốt gỗ hơn tốt nước sơn”, “Cái nết đánh chết cái đẹp”; Sống
có mực thước “Rượu nhạt uống lắm cũng say, người khôn nói
lắm cũng hay ra nhàm”. Các bậc ông bà cha mẹ rất quan
tâm đến việc dạy dỗ con cháu ăn hiền ở lành, nói điều nhân,
làm việc nghĩa để con cháu noi theo, thường kể cho con cháu
nghe những chuyện cổ tích, chuyện Lưu Bình - Dương Lễ,
Tống Trân - Cúc Hoa, Truyện Kiều... mong con cháu học tập
những tấm gương trung, hiếu, tiết, nghĩa đó. Các cụ cũng
thường nói “Con hơn cha là nhà có phúc”, động viên, khuyến
khích và tin tưởng ở thế hệ con cháu, những lớp người trẻ
tuổi đầy nhựa sống sẽ làm nên những việc lớn lao mà cha
ông chưa làm được.
36