Page 240 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 240
trời xanh bất tận. Tuy vậy chiều xuống nhanh, thật nhanh đến
bất chợt… . Thỉnh thoảng có cơn gió lành lạnh từ phương nào
như tình cờ lướt qua. Cái Tết phương Nam đến như thế đó… .
Đám trẻ đã được nghỉ học mấy ngày rồi. Thằng Đàm và con
Ma-ni (1) ngồi ủ rũ dưới gốc cây bằng lăng bên bờ sông. Mặc
cho cái ồn ào đương nhiên của bến sông vào những ngày cuối
năm này, nét lo buồn ấm ức hiện rõ trên gương mặt hai đứa
nhỏ. Tụi nó vừa trải qua một thất bại đắng cay trong … trò chơi
ngày hôm qua. Đứa con gái đưa ánh mắt cảm thương nhìn vào
một vết sướt còn đỏ hỏn hằn trên cổ thằng bạn và nói:
- Hôm qua tao muốn kêu mầy nhảy ra khỏi vòng, chịu thua
thằng Dền cho rồi, để cuối cùng bị thương mà… .
Vẫn nhìn đăm đăm ra mặt sông, thằng Đàm chua chát:
-… mà vẫn phải chịu thua thằng… Dền.
Không muốn nhắc đến chuyện đã qua, nhất là chuyện chẳng
vui vẻ gì…, đứa con gái buồn bã làm thinh.
Ngày hôm qua trong trò chơi đấu võ cuối năm do bọn trẻ bày
ra cũng được mấy năm nay rồi, thằng Dền đã cố tình chơi xấu
bằng cách đeo một chiếc cà-rá (2) bằng inox to trên ngón tay.
Mặc dù thằng Lại “trọng tài” và cả đám “khán giả” bên ngoài
nhao nhao đòi phải tháo ra, nhưng có chủ đích trước nên
thằng Dền không chịu, nói chiếc cà-rá này đeo lâu rồi nên chật
lắm, để nó xoay mặt cà-rá vô trong. Vì thành thật và tin người,
vì dù sao cũng là bè bạn cùng xóm, nhất là đồng môn cùng
nhau học chung một “lò” võ ( do chính chú Chón - ba của thằng
Dền ! - hướng dẫn ) .Thằng Đàm chấp nhận, không ngờ… .
Trong lúc thi đấu, thằng Dền đã lén xoay mặt chiếc cà- rá trở
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 222