Page 243 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 243
như để nhớ về quá khứ… . Đột nhiên ông buông ra câu hỏi
không ăn nhập gì đến chuyện đấu võ đang nói:
- Nhìn các cháu ông đoán đang học tiểu học, chỉ chừng lớp
nhì hay lớp nhất(3) là cùng ? Vậy các cháu phải biết vua
Quang Trung, đó là ông vua… “đổi mới”, người đã cho nước
Việt dùng chữ Nôm trong các công văn giấy tờ… . Mùa Xuân
năm Kỷ dậu 1789 người đã tiến quân ra Bắc đánh đuổi quân
nhà Thanh xâm lược nước ta… . - Ông già chợt vỗ tay lên trán,
chặc lưỡi nói như trách chính mình:
- … Mà sao tự nhiên ông lại dài dòng nói câu chuyện các
cháu đã biết qua rồi. Thôi được, ngẫm ra lịch sử loài người là
cả quá trình… “đổi mới” đó chứ. Nếu không sao có thể từ loài
khỉ tiến hóa thành loài người ? Và đã là đổi mới thì không thể
nào dừng, vì đã dừng thì xem như không có đổi mới gì hết !
Qủa không sai khi ông vốn là một nhà giáo, giờ ông mới đi
vào chủ đề chính. Ông ôn tồn:
- Cho ông xin lỗi nghe, ông nói dài dòng nhưng các cháu chỉ
cần nhớ cái ý cuối là được rồi . Bây giờ ông nói về chuyện đấu
võ vừa qua với hai cháu đây. ” Cháu trai này học chung với
thằng Dền môn võ… Tàu, do chính ba của nó dạy! Chưa kể nó
lại chơi xấu. Vậy khi đấu võ thua nó là… đương nhiên rồi” . -
Ông ngưng một chút, nhìn hai đứa trẻ tiếp tục mắt giương tròn
xoe, miệng há hốc đang nhìn ông trân trân. Tụi nó giờ mới hiểu
ra một “chân lý” vô cùng đơn giản. Thấy qua nét mặt bọn
chúng, hiểu rằng lời lẽ mình bước đầu đã có hiệu quả, ông kết
thúc một cách chân tình và cũng rất cụ thể, trong khi một tay
chỉ qua bên kia sông :
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 225