Page 270 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 270

vì lòng người không chung thủy. Và em cũng từng nói sau gần
               10 năm ao ước có con, Má em mới sinh em nên em được Ba

               Má cưng chìu lắm mặc dù về sau vẫn có thêm 3 em nữa. Hồi
               đó em mong lấy chồng, một người phải đóng vai vừa giống
               người tình, vừa giống người cha để suốt đời em được nuông
               chìu và bảo bọc. Tiếc thay trên đời làm gì có người như vậy.

               Và anh cũng không thể như vậy được, bằng chứng là nếu em
               có lỗi với anh ( như ngày hôm qua nặng lời với anh) thì anh lập

               tức tặng cho em 2 chữ… mà vì 2 chữ đó em suýt tìm về Tầm
               Vu để được yên nghĩ đời đời miền quê ngoại. Tình anh cho em
               là sâu đậm nhưng không thế được tình cha cho con. Nhưng
               em vô vàn cám ơn anh đã tặng cho em một tình yêu mà em

               mong ước bấy lâu- Tình cuối làm sao quên- Thương anh thật
               nhiều như những ngày qua anh đã thương em.

               Không hiểu anh thì sao? Em không yêu anh ngay từ lần đầu

               gặp gỡ  mà hơi chú ý một chút về anh với vẻ bề ngoài hơi đẹp
               trai một chút, nhưng đẹp mà làm gì vì cũng sẽ chồng của bà
               nào đó, chú ý làm chi cho thêm nhức đầu. Không phải lúc đó

               và ngay cả bây giờ nữa không thiếu gì đàn ông vây quanh em,
               người có vợ, người thì đang độc thân và trên những nẽo
               đường em đi đều có những vệ tinh vây quanh, không hiểu sao
               thấy em là họ cứ sán tới như mèo thấy mỡ. Mà thôi trở lại

               chuyện của mình đi. Ngay cả khi anh nhờ em xin dùm nhánh
               thanh long, em cũng không có chút tình cảm nào với anh ngoài

               tình bạn thông thường. Rồi khi em về Tầm Vu chợt nhớ tới anh
               và bỗng nhiên muốn chia sẽ cùng anh những niềm vui hiếm
               hoi chợt đến. Khi thấy anh nhắn tin: nếu có dịp về Tầm Vu
               muốn cùng em hái trái cây.Em chợt nghĩ: À! thì ra hắn cũng

               như mấy tên đàn ông kia thôi, muốn tiếp cận mình đây chứ gì.
               Bỗng nhiên em muốn trêu đùa một lần xem sao? Rồi khi mang
               nhánh thanh long về, miệng thì cười nói mà trong lòng vẫn

               không có một chút cảm giác nào về anh. Cho đến khi anh thổ
               lộ tình trạng “đơn chiếc” của anh, em vẫn không hề có tình cảm
               nào mà chỉ có mong muốn cho anh rơi vào bẫy tình cho bỏ


               KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN                                                 Page 252
   265   266   267   268   269   270   271   272   273   274   275