Page 267 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 267
NHỮNG NGÀY TA BÊN NHAU
*
Truyện ngắn TRẦN TRỌNG CHƠN
Anh gửi cho em:
Nghĩ cũng thật lạ lùng, vào tuổi này rồi lại còn viết lên những
lời lẽ nồng nàn thiết tha “gửi người yêu dấu”?!Thôi cũng không
có gì lạ đâu khi con tim còn thôi thúc niềm yêu, khi tình yêu và
sự đam mê còn hòa quyện vào nhau thì tại sao mình giấu kín
nỗi lòng?… .
Nhớ ngày nào hai ta còn… “xa lạ”gặp gỡ,(ngay cả khi chụp
chung một tấm hình) chỉ giao tiếp nhau vì xã giao… . Thế
nhưng những lần tiếp theo không biết có phải duyên số đưa
đường, qua cái chuyện văn thơ, mình đã có thêm dịp gặp
nhau.Một người con gái thành đạt, có học vị ngoài xã hội, lúc
nào cũng được đàn ông săn đón, đã chịu lên tiếng nhờ anh
đưa về sau một cuộc họp mặt bạn bè thật vui.Thế nhưng tên
đàn ông trong anh bỗng dưng… dám chối từ! Anh nhớ mãi sau
đó là một ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên, một gương mặt
kiêu hãnh nhưng… lạnh tanh đi nhờ một thành viên ( tốt
bụng?) khác đã mau mắn tự nguyện nhận lãnh việc trên.
Thời gian ba tháng sau băn khoăn vì hành động của mình
và cũng vì đã lâu không thấy những bài viết của người ấy trên
trang web, anh đã viết một e-mail gởi đến…Đương nhiên là có
một hồi âm, nhưng tất cả chỉ là trong tình… thân hữu(?). Cũng
có một lần vào buổi sáng cũng không còn sớm, đang ngồi
trước computer,anh nhận được cuộc gọi. Em đã gọi và bày tỏ
nỗi bất bình trước việc một bài viết của anh dù đã post mấy
ngày rồi còn bị một người bạn trai… “tranh chấp”, đòi phải gỡ
bỏ. Anh vô cùng ngạc nhiên (và hết hồn!) vì “Nữ Lục Vân
Tiên”còn đòi “chữi” anh chàng xấu tính kia nữa chớ!Thế là
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 249