Page 268 - KỶ YẾU KHÓA 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN
P. 268
trong lòng anh bắt đầu đã có… cảm tình với người con gái vốn
là…“bạn học xa lạ” rồi.
Thời gian sau, anh lại nhận được vài tin nhắn em kể về tai
nạn xe bus mà em là… hành khách. Rồi những cuộc điện thoại
tâm sự về những chuyện vui buồn khác…. Nhưng quan trọng
nhất là những tin nhắn nói em về quê ở Tầm Vu… . Chợt nhớ
lại có lúc người ta đã từng “nhờ” mình, bây giờ mình thử làm
ngược lại xem sao? Anh bạo gan nhờ em tìm cho vài nhánh
thanh long ruột đỏ… . Kết quả ngoài mong đợi, em cố công tìm
cho được và cực nhọc mang về. Người ta đối với mình như
vậy thì người ta đâu có… “ghét” mình??Khi mang về rồi như
lời đã hứa, hẹn gặp nhau tại một quán cà phê nào đó để nhận
món quà quý giá này. Lần “hẹn hò”gặp nhau đầu tiên ấy, em
và anh đều không biết chọn nơi nào vì nơi đây không phải là
nơi lui tới thường xuyên của cả hai ta! Chúng ta đều còn giữ
mối e dè, ý tứ với nhau, duy chỉ có em nói hơi khá hơn anh…
một chút. Rồi đến lúc chia tay, anh chỉ biết làm một hành động
duy nhất là… nắm tay em, nói những lời chân thật, dịu dàng
nhất nhưng lại không phải lời… tỏ tình yêu thương!
( Phải vậy thôi, ai lại hấp tấp như thế phải không em?). Trong
phút giây này điều hạnh phúc thiêng liêng nhất làm anh ngất
ngây đó chính là em đã để nguyên tay em trong tay anh… .
Thế đấy, rồi thêm vài lần hẹn hò tiếp theo, em cô đơn đã bốn
năm rồi, riêng anh cũng “độc thân” bằng hai lần thời gian đó!
Mình đâu có nhiều thời gian phải không em? Và mình cũng
đâu có tội gì đâu khi đến với nhau?
Thế là về sau, nơi hẹn hò là những quán cà phê thơ mộng,
thời gian và không gian trở thành… vô nghĩa. Những khát
khao cháy bỏng dồn nén lâu nay đã bùng lên thành tình cảm
ngút ngàn. Nếu em bằng lòng cho anh nói về những lần ta gặp
gỡ sau này có lẽ anh còn phải viết một thư dài ít ra cũng bằng
lá thư này… . Nhưng sao tình thư lại không có những lời tỏ
tình? (Toàn bộ trang thư này không phải là những lời tỏ tình
KHOÁ 12 HỌC VIỆN QGNN SÀI GÒN Page 250