Page 9 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 9
Một mình một chợ đón giao thừa
Đêm cuồng như một con sóng dữ
Tháng Giêng mưa dầm quái dị chưa
Rỗng túi ngày ba mươi chết tiệt
Khốn cùng vua chúa cũng lem nhem
Tình yêu khi đến hồi khánh kiệt
Chỉ còn rượu cặn với môi mềm
Cửa mở gió lùa thông thống thổi
Âm binh từ địa phủ quay về
Trần gian đọng lại một dấu hỏi
Ngày tết mà sao buồn lê thê
Song song tre trúc con đường cũ
Trái tim đập theo nhịp tăng gô
Nỗi nhớ mang dáng hình dã thú
Nép mình sau một cánh hoa khô
Đêm sâu thăm thẳm, đêm trừ tịch
Khốn đốn hoa mai nở trái mùa
Hốc hác nằm nghe mưa rả rích
Thiên cùng Địa tận biết về đâu
Quỉ khốc thần sầu cơn địa chấn
Điên điên dại dại cũng vì yêu
Thoát hiểm từ mối tình mạt vận
Một mình độc thoại với cô liêu
Pháo sáng nổ vang trời báo tết
Thời gian sắp xếp lại tháng ngày
Năm mới đến rồi năm cũ chết
Để người em gái hết thơ ngây
(Viết lại từ bài thơ cũ năm 1973)