Page 12 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 12
Không còn em nắng thôi hồng
Không em hoa cỏ bồn chồn sớm mai
Không còn em biết nhớ ai
Không em trống vắng bờ vai một người
Không còn em mây ngừng trôi
Không em son nhạt bờ môi rã rời
Không còn em vắng tiếng cười
Không em mặt đất và trời chia li
Không còn em hết sân si
Không em anh khép đôi mi nguyện cầu
Không còn em đêm rất sâu
Không em anh giấu mối sầu vào tim
Bài 10
Buổi sáng
Buổi sáng thức dậy sau cơn bệnh sinh tử
anh thấy anh ngồi tại chỗ thường ngồi trên ghế đá sân trường
và bên cạnh chỗ em ngồi bỏ trống
anh thấy anh bước vào căn nhà cũ
không còn ai chỉ có chỗ em nằm
không có nắng chỉ còn mùi của nắng
và khoảng tường rêu phủ đã vài năm
anh thấy mình đi vào quán cà phê
dưới hàng me của một thời đại học
cô chủ quán đã trở thành ảo ảnh
bàn ghế xưa nay cũng không còn
bạn bè rất thân mỗi thằng một ngã
đứa đã xanh mồ đứa vẫn mải mê