Page 17 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 17
Anh chôn nỗi nhớ vào vách tường rêu phong
không một chút hy vọng
những mất mát không thể trở về
Em ngồi tóc xanh da xanh
áo vàng đôi tay gầy guộc
không thể xanh và gầy hơn được nữa
Không ai nói với ai một lời nào
Mật ngôn của sự im lặng
để nghe nhịp đập của trái tim mới tinh khôi
Tình yêu như cơn địa chấn
Như vuốt sắc thương đau
Trong cơn phấn kích không cưỡng lại được
anh yêu em đắm đuối
Nhà thờ Mạc Ti Nho đổ chuông chiều thứ Bảy
cái đói lại trở về
không mong gì những ngày buồn sẽ qua
Khuya rồi em phải về thôi
Bóng em chìm trong hạt mưa nghiêng
lẫn vào quá khứ
Con đường Văn Khoa dài dằng dặc
Anh ngồi ôm mặt
Khóc một cuộc tình thất bại
(Sài Gòn 1973)
Bài 16