Page 22 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 22
Bài 20
Đám cưới trần gian
Em đi qua tiền sảnh
những bông hoa bạch tạng chạy đến trước
những đôi vai trần và những chiếc váy
khoe đến chỗ không thể khoe hơn được nữa
Bản thực đơn lạnh lẽo nhìn chén đĩa vây quanh
Bầy người không ai quen ai
ngồi gầm gừ như thú dữ rình rập làm theo
động tác của đối phương
Bội thực những lời mời chào vô tận
của những kẻ vừa gặp nhau buổi sáng đã nhớ nhau buổi chiều
hoặc chưa bao giờ biết mặt nhau
Chỉ là sự di tản của quán nhậu đến một nơi trang trọng
Ngọn bạch lạp không thể tối hơn
trong ma trận bầy đèn điện dữ tợn nhìn kẻ xâm nhập nhà mình
Cô dâu chú rể và rượu
chảy tràn trên sự trần trụi của hôn nhân
Những hình nhân đứng trên sân khấu
biết là mình không thể nói dối hơn được nữa
về cái gọi là hạnh phúc trăm năm
Không phải em chỉ là mặt phẳng
là chiếc bàn đa chiều mỗi người nhìn về một hướng
Không biết ai ở đầu ai ở cuối
nó cứ xoay cứ xoay
Không ai nói ai nghe một lời nào
trong tiếng nhạc không thể lớn hơn được nữa