Page 26 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 26
Cỏ cây như muốn khóc
Tiễn một người đi xa
Anh là con đò dọc
Không biết đâu quê nhà
Bài 24
Bỗng dưng nhớ bỗng dưng buồn
Đã ba năm qua rồi
Anh không về thăm nhà
Cây điệp vàng trước ngõ
Cũng chẳng buồn ra hoa
Túp lều rơm rạ cũ
Băng ghế dài trước hiên
Nơi anh thường nằm ngủ
Những buổi chiều gió lên
Tóc xanh giờ đã bạc
Sương trắng phủ mái đầu
Bày chim trời ngơ ngác
Biết đi đâu về đâu
Em hoá thành dấu chấm
Trong khoảng lặng nỗi buồn
Trời đêm nay rất đậm
Buông từng hạt mưa tuôn
Rượu chưa dậy men đời
Môi đã mềm đáy cốc
Em vẫn còn cô độc
Anh vẫn còn rong chơi