Page 23 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 23
Em nói em nghe
nhỏ dần nhỏ dần đến lặng câm
về một đám cưới không bao giờ xảy ra
(Sài Gòn 2007)
Bài 21
Đà Nẵng một chiều xuân
nếu mai mốt trái tim tôi còn đập
tôi sẽ về Đà Nẵng để nhớ em
tôi sẽ giữ đôi chân không lập cập
để sương đêm đừng thức giấc bên thềm
lối vào đó ngày xưa tôi vẫn nhớ
nắng chiều xuân hoa đỏ rụng đầy sân
em khép nép như con mèo run sợ
sợ tôi vào xô ngã mộng phù vân
em giầu sang còn tôi nghèo lật đật
em bước đi đuôi mắt vắt ngang trời
tôi ngó xuống mặt đất này quá chật
còn chỗ nào cho hy vọng rong chơi
tôi quắt quay với tuổi đời 18
cố quên em khi nỗi nhớ chưa đầy
cố phai đi khi tình còn rất đậm
nhưng quanh mình ảo mộng vẫn trùng vây
chỉ gặp em một lần là vương mãi
gió sông Hàn se lạnh cuốn em đi
nay nhớ lại tôi thấy mình vụng dại