Page 19 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 19
gần nhưng xa vạn đại
tay vói hoài mê mải
biết bao giờ có nhau
(Đà Nẵng 1970)
Bài 17
Rưng rưng kỷ niệm
Bài thơ cũ chưa bao giờ kết thúc
Mối tình đầu đã dừng lại giữa chừng
Ở đâu đó lá thư tình rã mục
Kỷ niệm nào lúc nhớ chẳng rưng rưng
Đêm dài ra là một ngày đổ vỡ
Trăng không về là thu đã hư hao
Nếu cuộc sống mong manh như hơi thở
Cửa tồn sinh em hãy mở thật lâu
Thành phố rộng làm trái tim hẹp lại
Anh một mình đi giữa lá vàng thu
Nghe vang vọng những lời ru Mẹ dạy
Bên nhành mai hấp hối giữa sa mù
Anh còn nhớ đêm Quỳnh Châu hôm ấy
Mặt bàn nghiêng xô em ngã sang bên
Tượng thánh ngủ trên tường vùng thức dậy
Ôm chặt em như sư nữ ngồi thiền
Từ viễn mộng anh quay về ảo vọng
Và nằm dài trên trang viết dở dang
Tay nhón bắt giọt sương vừa mới đọng