Page 21 - THO TINH LUONG THAI SY
P. 21
Và nằm dài trên bãi cát tuổi thơ
Tôi muốn chết trong rừng dương vắng lặng
Và tan đi như bọt nước xa bờ
Có những lúc muốn công kênh Trái đất
Và dìu em đi dạo dưới trời mưa
Tôi muốn nói đôi lời chân thật nhất
Thay cho những gì trí trá ngày xưa
Có những lúc nản lòng vì thất bại
Tôi một mình cô độc giữa trần gian
Em cứ chạy cứ lăn và quay mãi
Chỉ còn tôi đối diện bếp tro tàn
Có những lúc thèm ngồi trong bóng tối
Nhìn mùa thu tàn tạ đón mùa đông
Và trong chỉ một sát na bối rối
Linh hồn tôi thất lạc giữa hư không
Có những lúc muốn ôm em thật chặt
Xiết ngực em trong nắng nhạt chiều tà
Để trút hết những nỗi buồn hiu hắt
Và trở về ngày tháng cũ phôi pha
Có những lúc đứng tần ngần giữa chợ
Mắt nhạt nhoà nhìn những bóng hình qua
Vàng áo em hay vàng bông bí rợ
Mùi nhà quê hay hương tóc lụa là
Có những lúc tưởng đã quên vĩnh viễn
Chuyện ngày xưa lại lũ lượt kéo về
Sóng cát rừng dương dấu còng và biển
Tiếng còi tầu vẫn rúc rất lê thê