Page 193 - Tiếng Việt Tuyệt Vời
P. 193
Tiếng Việt Tuyệt-Vời Đỗ Quang-Vinh
“Sa-pa nói ba hiểu một,
Sông Cầu nói đâu hiểu đấy,
Sa-mít nói ít hiểu nhiều,
Ba số chửi bố cũng làm.”
Ðây là tên bốn thứ thuốc lá, xếp hạng không ngon theo thứ
tự trên dưới: hai thứ đầu là thuốc nội sản-xuất tại miền Bắc,
Sa-mít là thuốc của Thái-Lan, thuốc ba số là ba số 5 (555)
của Anh nhập-cảng lậu gọi là thuốc "chui". Ðây là một loại
phải có trong "thủ-tục đầu tiên" mỗi khi muốn được một ân-
huệ, gặp cán-bộ nhà nước, muốn người ta hiểu ít hiểu nhiều
ý mình, muốn sai-khiến người ta làm thì cứ thế mà theo. Ðể
nói lên ý rẻ-rúng coi thường, người Hà-nội chép miệng trề
môi: "Ôi giào! đáng (có) ba đồng chinh ý mà!", người Sàigòn
nghe vậy cứ ngẩn người ra trong khi họ nhìn nhau khúc-
khích. Gạn hỏi, chỗ thân-tình mới được tiết-lộ ấy là ám-chỉ
danh-xưng và tên gọi của ba vị lãnh-tụ nhà nước!
* Trở lại câu nói "thủ-tục đầu tiên", ca-dao xưa nói
về sức mạnh của đồng tiền:
“Hạt tiêu nó bé, nó cay,
Đồng tiền nó bé, nó hay cửa quyền.”
Ngày nay, người dân miền Bắc có bài vè mới như sau:
“Tiền là Tiên là Phật,
Là sức bật của lò-xo,
Là thước đo lòng người,
Là nụ cười của tuổi trẻ,
Là sức khoẻ của tuổi già,
Là cái đà của danh-vọng,
192