Page 104 - Noi Dau Dai
P. 104

Nỗi Đau Dài


              VIỆT NAM MỘT CÕI…
                     N.S. Khôi Nguyên phổ nhạc: Đất Ấm Quê Nhà

                     Phi xứ nửa đời chân lạc bước
                     Lệ buồn rơi mãi dưới sương trăng

                     Hỏi ai dạ xót đêm canh vắng,
                     Có nghe tiếng gọi xoáy hồn chăng !

                     Thương quá mẹ ơi đây xứ lạ,
                     Quê người con tủi nhớ hoài mong,
                     Về ôm chân mẹ tha hồ khóc,

                     Đất ấm quê xưa thỏa tấm lòng.

                     Xuân nào cũng đến với chờ trông,
                     Giọt nắng không tươi thiếu ánh hồng,
                     Gió mang lạnh gía… lòng thiếu vắng
                     Nhớ quá mẹ ơi… pháo rượu nồng…!


                     Nuốt hận chúng con họp ở đây,
                     Đứa còn, đứa mất, đứa chân mây,
                     Đời sầu thương phận loài rong biển…!
                     Thấm rượu, lời buồn trải đắng cay.

                     Đã mấy xuân qua trên đất khách

                     Mẹ buồn, con vẫn khóc tìm về,
                     Việt-Nam một cõi mơ xuân mộng…
                     Nhớ nhớ… thương thương tủi gọi quê…!

                     Chiều buồn San Jose Jan. 07, 2004

                                            103
   99   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109