Page 105 - Noi Dau Dai
P. 105

Chinh Nguyên






            ĐỜI TA VẪN THẾ…

                  Rồi đời cũng phôi pha…!
                  Thời gian như bóng trăng tà,

                  Mơ về nơi ấy sương giăng lạnh,
                  Chỉ có hồn ta nói với ta.

                  Một khối tình đã qua,
                  Nhìn nhau lệ nhỏ sông Hà,
                  Hai bờ ngăn cách ta, em đợi..
                  Ai hỏi tình ai đã xót xa…!


                  Mẹ ta giờ ngóng trông,
                  Đứa con lưu lạc, phiêu bồng,
                  Ngày đêm lệ nhỏ thương con trẻ,
                  Đứng mãi, chờ hoài ở phía Đông.

                  Mãi mãi mẹ chờ ta,

                  Em đứng đợi bến Ngân Hà,
                  Đời ta vẫn thế thân tầm gởi…!
                  Xuân này ta khóc mặc xuân qua…!

                  San Jose Jan. 8, 2004.






                                         104
   100   101   102   103   104   105   106   107   108   109   110