Page 109 - Noi Dau Dai
P. 109

Chinh Nguyên






           PHẬN GÁI…
                   (Họa bài thơ  “Thì Xưa” của Nhạc/Thi sĩ Phan Ni
                  Tấn)


                  Ồ kìa, anh cũng gốc Ban-Mê…
                  Cũng sáng ô đi, tối xách về
                  Anh yêu rừng núi, tôi mê suối,
                  Ngã xuống nguyệt nguồn, vẫn tỉnh mê.

                  Ồ ra anh cũng lụy vì yêu
                  Tình tôi cũng thế tựa mưa chiều
                  Mái tóc vương sầu trong thác lũ

                  Hồn buồn xiêu vẹo tủi cô liêu.

                  Tôi cũng là trai thủa chiến tranh
                  Đội đá, cùng nhau lấp biển xanh
                  Giấc mơ tan vỡ lòng xuân mộng
                  Quê nhà, nhìn lại lệ rơi nhanh.


                  Anh có nghe tiếng hát ru hời
                  Từ trong sâu thẳm réo nửa đời
                  Mẹ quê ngóng đợi, ta phi xứ
                  Ngày hẹn không về, bình rượu vơi.






                                         108
   104   105   106   107   108   109   110   111   112   113   114