Page 114 - Noi Dau Dai
P. 114

Nỗi Đau Dài



              NỘI, NGOẠI

                     Chợt thóang ngủ say mộng đã về

                     Nắng tàn óng ánh nước vờn đê
                     Gío man mác thổi lau xô dạt
                     Sóng lúa rì rào bóng dáng quê

                     Nội ơi ! sao nội đứng chờ ai...?
                     Viễn xứ, cha con xác lạc loài

                     Chôn trên đất khách bên đồi vắng
                     Nằm xuống không yên nhắc nội hoài...!

                     Ngoại ơi ! Cây khế đã đơm bông !
                     Trồng khế, mẹ con tuổi má hồng
                     Bây giờ khế vẫn hoa màu tím
                     Tuổi mẹ thông gìa mãi nhớ trông...!


                     Bây giờ nội ngoại đã xa rồi
                     Con bỏ quê đi tựa lá trôi
                     Trên dòng sông đục đưa ra biển
                     Xứ lạ... tình quê lệ mặn môi


                     Xa quê từ đó, xa dần mãi
                     Làm thân lữ khách bước chân hoang
                     Đêm thâu thức giấc nhìn sương phủ
                     Rượu cạn..Mềm môi, nếm lệ loang

                     San Jose Aug. 12, 2004.


                                            113
   109   110   111   112   113   114   115   116   117   118   119