Page 118 - Noi Dau Dai
P. 118
Nỗi Đau Dài
AI HIỂU...!
Tôi chẳng mê danh chỉ mến người
Kiếp người quá ngắn lệ đầy vơi
Hận thù ôm mãi nên đầu bạc
Ngây thơ từ thủa mẹ cho đời
Lưu lạc tha phương tôi vẫn mê
Nhớ con sông đỏ đợi tôi về (Sồng Hồng-Hà)
Vẫn gởi tình tôi mơ bến vắng (Bến Phà Đen)
Khắc khoải một đời khối tình quê
Buồn lắm bể dâu thật não nề
Anh em bôi mặt tủi mẹ quê
Hận thù chém giết đau lòng mẹ
Bao giờ thoát khỏi nhục cơn mê
Tôi đã hận người hận cả tôi
Tóc xanh nửa kiếp máu loang đồi
Nước mất nhà tan thân phi xứ
Nhìn trăng tiếc mộng nhục lòng thôị...!
Đời tôi nửa kiếp thú tha phương
Cọp tiếc rừng thiêng thống hận trường
Sói lang hú vọng đồi trăng lạnh
Ai hiểu tình người, ai yêu thương...!
San Jose Aug. 18, 2004
117