Page 121 - Noi Dau Dai
P. 121

Chinh Nguyên



           ĐỜI …! MẤT MÁT.


                  Mât mát…! đời tôi đã quá nhiều…

                  Mất cả nghiệp đời lẫn tình yêu
                  Bỏ sau sông núi làm phi xứ
                  Ôm sầu bến lạ bước cô liêu.

                  Bây giờ mất nữa cũng thôi đành !
                  Cuộc sống lợi danh quá mỏng manh

                  Ngày nay ta có mai không có
                  Như mây ! Phúc phận vẽ trên tranh

                  Đời người nợ trả kiếp phù vân!
                  Duyên phận lại sinh ở cội phần
                  Xa nhau vội vã là tơ nghiệp
                  Đừng buồn xót dạ tủi lòng chân


                  Ôi cuộc đời.. sao hiểu tận cùng!
                  Chém giết nhau tranh miếng đỉnh chung
                  Cái danh vương bá nhòa tầm mắt
                  Tình người quả thật quá mông lung...!


                  San Jose Aug. 25, 2004





                                         120
   116   117   118   119   120   121   122   123   124   125   126