Page 174 - Noi Dau Dai
P. 174

Nỗi Đau Dài






              NGỦ VÙI

                     Thơ thẩn lòng tôi từ độ đó

                     Dòng tu trối bỏ đê yêu người
                     Tình hồng chỉ ước mà không đến
                     Chết cả lòng tôi đó người ơi...!

                     Một kiếp mãi yêu và trải mộng
                     Một đời gói ghém phiến buồn thương
                     Xuân về vẫn thấy lòng trống trải
                     Nhớ mãi người, ôi chuỗi vấn vương..!


                     Ai gọi em về đó hở xuân
                     Tôi chẳng đợi em đừng tới gần
                     Bao năm lê bước sầu đày đọa
                     Mộng tàn từ thủa biết lòng xuân...!


                     Bây giờ nửa kiếp trôi sông lạ
                     Đoạn trường em đến có ai vui...!
                     Tóc xanh đã trắng còn đâu nữa
                     Em đến... Tôi ôm rượu ngủ vùi.

                     San Jose Feb. 08, 2005






                                            173
   169   170   171   172   173   174   175   176   177   178   179