Page 10 - Chuyến đi biền biệt
P. 10
Chuyến Đi Biền Biệt Nguyễn Hồng Dũng
và đêm, không thích tối thì màn đêm cũng buông xuống,
dẫu ghét ánh mặt trời thì thái dương vẫn hiển lộ ở phương
đông. Mấy năm qua trải nghiệm với khổ đau và tủi nhục
thì ít ra những đệ tử của Phật phải quán chiếu để thấy bản
lai diện mục của nó ra sao, cái chân tướng huyền cơ chốn
hậu trường hạnh phúc có mang dấu ấn của phiền não ẩn
núp thế nào hầu kiến tạo bước chân chính xác không sa
vào vũng lầy tham dục. Bốn sự thật diệu nghĩa thâm uyên
mà Đức Thế Tôn đã khai thị đầu tiên cho nhân gian thức
giấc phải chăng là thông điệp muôn đời mà làm người ai
cũng phải thông qua?
Hãy đứng trên đôi chân giới đức để nhìn ngắm
cuộc đời với sự trực diện vô úy, đừng trốn tránh cũng
đừng lo toan quá độ để mưu tìm hạnh phúc thế gian, vì
hạnh phúc đó là cạm bẫy nguy hiểm, cái ảo ảnh trước
mặt của kẻ lữ hành đi trong sương đêm. nhưng thôi, chí
con đã quyết thì nhớ mấy lời Thầy dặn mà tuân hành,
phải sống và thể nghiệm đời sống bằng chính sự trong
sáng, chân thực, trọn vẹn và an nhiên tự tại của mình,
luôn là người hướng thượng, vị tha, hòa ái và thanh tịnh
thì dù vào địa ngục hay lên thiên đàng cũng chẳng lìa
pháp hành trì con đường tuệ giác của Phật. Chân lý thì
luôn hiện hữu ở cõi sa bà hay chốn tịnh độ nhưng phải
ngắm nhìn mới thấy, phải lắng tai mới nghe và chiêm
nghiệm tâm linh để thể hội trong tâm tư sâu kín.
Thầy tôi dạy mấy lời nhưng tôi đã học Người qua
oai nghi phạm hạnh từ lâu, dù ít nói, ít cười nhưng bậc
thạc đức luôn tỏa ra bao niềm bi mẫn từ ái khiến đàn na
cảm niệm triêm ân. Sáng sớm hôm sau tôi dậy sớm, pha
bình trà thật thơm đặt trên chiếc đôn dâng sáng cho Thầy
rồi tiến về chánh điện thắp hương đảnh lễ chúc tán thù
10