Page 102 - The Secret Garden
P. 102

Cô bé ngừng lại 1 lát rồi nói tiếp.

               - Cậu ấy hiểu biết nhiều nhờ sách vở, ngoài ra thì chẳng có gì. Cậu ấy bảo cứ ốm yếu suốt thế thì lấy
               đâu ra sức lực để nhận biết mọi thứ khác, thành thử cậu ấy ghét ra khỏi nhà, ghét vườn tược và
               ghét luôn cả người làm vườn. Nhưng cậu ấy lại thích nghe về khu vườn này, bởi nói là cả một bí
               mật. Tôi không dám kể lể nhiều, nhưng cậu ấy bảo rất thèm được ngắm nó.
               - Đợi tới khi thật chắc chắn ta mới đưa cậu ấy ra đây,- Dickon tiếp – Tôi đủ sức đẩy xe cho cậu ấy.
               Cô có để ý thấy con chim ức đỏ và con mái của nó vẫn mải mê làm việc trong lúc ta ngồi đây không?
               Hãy xem nó đang đậu trên cái cành kia kìa, nó đang phân vân tự hỏi đâu là chỗ tốt nhất để nó cài
               cành nhỏ vừa ngậm trong mỏ mang về.

               Thằng bé huýt một tiếng trầm ngâm, con chim ức đỏ quay đầu nhìn nó vẻ dò hỏi, mỏ vẫn ngậm cái
               cành non. Dickon nói với nó theo kiểu lão Ben Weatherstaff vẫn thường làm, nghe như một lời
               khuyên thân thiện.

               - Nơi nào mày chọn để làm tổ, hẳn đó là nơi yên lành. Trước khi rời khỏi vở trứng thì mày đã hiểu
               phải làm một cái tổ cho gia đình mình ra sao rồi. Tiếp tục đi, anh bạn. Đừng để phí thời gian.

               - Ôi, tôi thích nghe anh nói chuyện với nó! – Mary nói và bật cười sung sướng. – Ông Ben
               Weatherstaff cứ mắng mỏ và trêu chọc nó, còn nó thì nhảy nhót xung quanh và hiểu được từng từ
               một, và tôi biết nó thích thế lắm. Ông Ben bảo nó tự phụ đến mức thà bị ném đá chứ không thể
               không được ai để ý.

               Dickon nghe thế cũng phải bật cười, thằng bé tiếp tục trò chuyện.

               - Mày thừa biết bọn tao không muốn quấy rầy mày, - nó bảo với con chim ức đỏ.– Như bọn tao đây
               cũng gần như những kẻ sống đời hoang dã. Bọn tao cũng đang xây tổ đấy. Chúa phù hộ cho mày.
               Coi chừng, đừng nói với ai về bọn tao nhé, nghe không?

               Và mặc cho con chim ức đỏ không trả lời, bởi vì nó đang ngậm đầy mỏ, Mary vẫn biết rằng khi nó
               bay đi cùng với cái cành nhỏ, trở về góc vườn của nó, bóng sẫm trong đôi mắt như giọt sương của
               nó ngụ ý rằng nó không đời nào đi kể lại bí mật của chúng cho thế giới này.


















                                                                                                          102
   97   98   99   100   101   102   103   104   105   106   107