Page 155 - The Secret Garden
P. 155

người vào Dickon, nhưng nó nhất định không chịu bỏ cuộc cho tới khi đã làm một vòng quanh khu
               vườn. Lúc trở về cái cây dùng lám mái che thì hai má nó đỏ bừng đầy vẻ đắc thắng.

               - Ta đã làm được ! Phép màu đã ra tay ! – Nó kêu to. – Đây là phát kiến khoa học đầu tiên của ta.

               - Không biết bác sỹ Craven sẽ nói gì nhỉ ? – Mary buột miệng bảo.

               - Ông ấy sẽ chẳng thể nói gì, - Colin đáp, - bởi vì ông ấy không được bảo cho mà biết. Đây có lẽ là bí
               mật lớn nhất trong tất cả các bí mật. Không ai được biết gì về nó cho tới khi tớ trở nên khỏe đến
               nỗi có thể đi đứng, chạy nhảy như những đứa trẻ khác. Từ hôm nay tớ sẽ tới đây hàng ngày rồi trở
               về bằng chiếc xe đẩy của tớ. Tớ không muốn mọi người xì xào bàn tán hay hỏi han, và càng không
               muốn để cha tớ nghe thấy chuyện này cho tới khi nào thí nghiệm thành công. Rồi đến lúc nào đó,
               khi ông trở về Misselthwaite, tớ sẽ bước thẳng tới phòng làm việc của ông mà bảo « Con đây – giờ
               thì con cũng như bất kỳ đứa trẻ nào khác. Con hoàn toàn khỏe mạnh và sẽ sống để trở thành một
               người đàn ông. Đây chính là kết quả của một thí nghiệm khoa học ».

               - Ông ấy sẽ ngỡ là mình đang mơ cho mà xem, - Mary bật cười, - Ông ấy không tin nổi vào mắt mình
               đâu.

               Colin đỏ bừng mặt đắc thắng. Nó khiến cho chính nó tin rằng minh đang khá lên, và vậy đã là hơn
               nửa trận chiến rồi, nếu nó nhận ra điều đó. Và cái ý nghĩ khuấy động tâm hồn nó hơn bất cứ điều gì
               khác, là mường tượng ra cảnh cha nó nhận ra ông có một đứa con trai cũng thẳng thớm và khỏe
               mạnh như con cái nhà ai. Một trong những bất hạnh đen tối nhất của nó trong những ngày bệnh tật
               đau yếu vừa qua, chính là nỗi bất hạnh khi phải làm một thằng bé gù lưng còi yếu đến độ cha mình
               cũng phải hãi hùng khi nhìn thấy.

               - Ông ấy sẽ phải tin thôi, - nó nói. – Một trong những việc tôi sắp làm, sau khi được Phép màu phù
               hộ và trước khi tôi bắt tay vào những khám phá khoa học, là trở thành một vận động viên điền kinh.

               - Chúng tôi sẽ dậy cậu chơi đấm bốc chỉ trong vòng một tuần, - Lão Ben bảo,- Cậu sẽ là người chiến
               thắng với việc giành Đai Vàng và trở thành nhà vô định toàn nước Anh cho mà xem.

               Colin đưa mắt nhìn lão một cách nghiêm khắc.

               - Ông Weatherstaff này, nói vậy là thiếu tôn trọng đấy. Ông đừng tùy tiện sỗ sàng, bởi vì ông cần phải
               giữ bí mật. Dù Phép màu có hiệu nghiệm đến đâu, tôi cũng sẽ không vô địch quyền anh đâu mà trở
               thành một nhà phát minh khoa học.

               - Ấy , xin cậu thứ lỗi, thưa cậu, - Lão Ben vừa đáp, vừa đặt tay ngang trán để chào. – Có lẽ tôi nên đi
               gieo hạt hơn là ở đây mà tán dóc.

               Đôi mắt lão nheo nheo lấp lánh, tự đáy lòng lão cảm thấy hết sức vui vẻ. Thực tình lão không hề
               bận lòng vì bị bẽ mặt, bởi vì việc làm lão bẽ mặt có nghĩa là, anh chàng này đã lấy lại được sức
               mạnh và tinh thần.






                                                                                                          155
   150   151   152   153   154   155   156   157   158   159   160