Page 114 - DH4
P. 114

Đa Hiệu ONLINE số 4
nhìn vào đó mà đau buồn, khắc khoải không biết đến bao giờ là phiên mình. Những người con gái trẻ thì lắc đầu ngao ngán.
Sự xâm nhập của quân CSBV ngày càng ồ ạt, cuộc chiến bảo vệ miền Nam càng khốc liệt, làm cho sự lo lắng của người vợ lính ngày càng tăng. Người ta lo sợ khi nhìn những người cùng đơn vị với chồng mình xuất hiện trước cánh cửa nhà một cách bất ngờ. Báo tin buồn cho những người vợ lính là một nhiệm vụ khó khăn nhất của những người lính ở Hậu cứ. Khi đơn vị đang tham dự những cuộc hành quân ác liệt với CSBV, càng có nhiều người hy sinh, trại gia binh, hậu cứ càng nhiều vành khăn sô. Đơn vị trưởng nhiều khi phải tránh đi không can đảm nhìn vào những cảnh tượng đó. Người lính chịu nhiều mất mát đau thương, sống nay chết mai, người vợ lính cũng đau khổ và buồn phiền không kém. Nhìn cảnh người bạn mất chồng mà đau lòng thầm nghĩ không biết bao giờ sẽ đến phiên mình. Mặc dầu chấp nhận làm vợ lính là đưong nhiên chấp nhận đau thương và mất mát. Bên ngoài sự hào hùng anh dũng thì mặt trái là đau buồn, lo âu nhưng họ không còn chọn cách nào khác hơn vì vận nước :
Em đến bên ta, nhớ lời ta khẽ nói, Khép lại giùm ta, đời lính trận hôm qua,”
Một câu chuyện vô cùng thương tâm ở một Tiểu đoàn TQLC, vị Thiếu tá Tiểu đoàn phó đã hy sinh trong một trận đánh ở vùng giới tuyến không lấy được xác. Đơn vị phải báo cáo mất tích. Sau ngày Ngưng bắn 27/1/73, Tiểu đoàn đã trở lại chỗ cũ và tìm được xác anh, sau đó được chuyển về Sài Gòn để gia đình lo việc mai táng. Hậu cứ biệt phái cho vợ anh một chiếc xe jeep để xử dụng trong thời gian tang lễ. Nhưng một tai nạn bất ngờ đã xảy ra ở xa lộ Biên Hòa trên đường trở về nhà từ Nghĩa trang, chị đã chết theo anh bỏ lại một mẹ già và 4 con nhỏ không ai chăm sóc. Ây chỉ là một câu chuyện điển hình trong muôn ngàn đau thương mất mát trong suốt cuộc chiến mà chúng ta không biết hết..
 Trang 114
 




























































































   112   113   114   115   116