Page 26 - DH4
P. 26
Đa Hiệu ONLINE số 4
điều tôi nói chắc anh cũng hiểu, nhưng trong lòng mong muốn về sớm với gia đình nên anh khó nghe theo. Anh nói với tôi anh định trốn trại, tôi nghĩ rằng anh trốn không thoát đâu, chỉ thiệt thân thôi. Tôi không ngờ khuyên anh, anh khuyên lại tôi, rốt cuộc đường ai nấy đi, hồn ai nấy giữ. Dầu cho “Hận thù yêu thương chồng chất” mỗi người suy nghĩ một cách làm theo ý mình không biết sao là đúng hay sai, thôi thì hạ hồi phân giải.
Những ngày cuối tháng chạp, thời tiết se se lạnh và mưa rơi lất phất “chiều Sơn La mưa rơi nhòa nước mắt”, nhưng bộ đội không cho nghỉ. Cả đội dàn ngang cuốc đất lên luống trồng su hào. Mọi người mặc đủ thứ đồ bằng bao cát hoặc quần áo vá chằng chịt. Trên đầu đủ loại mũ tự may và làm lấy miễn sao giữ ấm là được. Mới ra Bắc khoảng sáu tháng anh em rách rưới và đói rét triền miên, thân hình chỉ có da bọc xương trông thật thê thảm. Nhìn qua anh Trọng, đội nón bao cát có hai mảnh che tai, tay cuốc, nước mũi chảy vì lạnh, nước da anh đã đen càng xạm hơn. Lúc đó tôi không nhìn được tôi nhưng chắc cũng thê thảm lắm. Bãi đất chúng tôi cuốc đã được trồng sắn trước đó, lâu lâu anh em cuốc lại lòi một mảnh sắn nhỏ còn sót lại. Anh nào được mẫu nào đem đến chỗ đốt lửa để sưởi và để mọi người trong đội hút thuốc lào dùi vào đấy, trở lại tiếp tục cuốc, ước tính thời gian mảnh sắn chín lấy ăn. Anh Tr. nói với tôi, ước gì có một rổ sắn để ăn cho đã thèm có chết cũng chịu. Trong hoàn cảnh đói khổ, người ta chỉ ước ao những điều thật tầm thường.
Người CS dùng điều nầy để kiểm soát bao tử, tạo cho mọi người vì cái ăn để làm những gì chúng muốn thật tàn nhẫn và không có nhân tính. Điều ao ước của anh Tr. làm tôi xúc động, lấy làm phiền muộn cho chính bản thân mình lẫn mọi người trong hoàn cảnh khốn khó. Trong thâm tâm tôi, tôi muốn kiếm cho anh một ít sắn khi có dịp thuận tiện, có “nghĩa” đi đánh cắp của trại. Đánh cắp nếu bị bắt coi như bị cùm trong nhà kỷ luật ít nhất một tuần, còn tái phạm nhiều lần thì còn tùy để gia tăng thêm. Thành thử muốn mở một “phi vụ” phải cẩn thận tối đa để được an toàn. Vì vậy có một số người thà chịu đói không dám đánh cắp, anh Tr. nằm trong số người nầy.
Trang 26