Page 13 - NRCM2
P. 13

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


           ăn, gặp những chiếc lá tía tô, lá kinh giới, lá diếp cá, lá húng quế,             tăng, nhưng nơi đây thuộc quận nội thành của một thành phố
           lá lốt già mà các quán ăn không sử dụng, biết nó có tính dược,                    lớn, phố xá khá đông đúc nên gặp khó khăn về sân phơi, kho
           lão ta liền nghĩ đến người nghèo khó bệnh hoạn, thiếu thuốc và                    bãi. May thay, các tình nguyện viên ở môt số tỉnh đồng bằng
           cũng lại mang về cho họ.                                                          sông Cửu Long cũng hưởng ứng, họ sưu tầm sơ chế thảo dược
                                                                                             tại chỗ, gởi lên để chuyển đến nơi cần. Công việc của lão cùng
               Lão nghệ nhân già lại có thêm công việc sắc, phơi thuốc                       các tình nguyện viên tuy bận rộn, nhưng chẳng ai có chút phiền
           mỗi ngày trước sân nhà. Một số người qua lại nơi đây, thấy việc                   muộn, mỗi người như đã tìm được cho mình một lý tưởng, một
           làm này cũng có ích cho xã hội, nên tình nguyện tham gia thu                      niềm vui. Chọn lý tưởng phụng sự vì nhân loại là lý tưởng cao
           gom các loại cây lá có dược tính mang về để cùng làm. Những                       cả nhất, niềm vui làm được việc có ích cho người là niềm vui
           loại cây lá này chỉ bỏ công đi thu gom, không phải tốn tiền mua.                  viên mãn nhất.
           Vỏ quýt, vỏ cam nhận từ các quán nước giải khát; bông cúc,
           bông thọ, bông sen thu được sau việc cúng kiến từ các ngày                             Thời gian cứ dần trôi êm ả như chính cuộc đời của lão, tóc

           lễ, tết, rằm  nơi nhà dân, chùa chiền. Có thể nhặt những thứ                      ông lão nay tuy đã bạc màu, có rụng đi hơi nhiều nhưng niềm
           này vào những buổi chợ ế, người ta bán không hết, bà con xúm                      vui được phụng sự vẫn còn đó  chẳng hề tiêu giảm, mà như
           xít lại nhặt hái đưa về đây phơi khô làm dược liệu. Cao điểm                      đang cháy rực.
           là những ngày cận tết nguyên đán, sân nhà lão như một thảm                             Một ngày kia, sáng sớm ngang qua nhà không thấy ông
           hoa trải rộng, nào là hoa cúc, hoa vạn thọ, hoa sen, hoa hướng                    nữa, nhìn vào sân nhà hàng đinh lăng vẫn lặng lẽ đứng trơ ra đó,
           dương rất tươi với nhiều màu sắc rực rỡ như trắng, đỏ, cam,                       như để tưởng niệm một thông điệp về “lòng yêu thương”.
           vàng, tím trông thật là đẹp mắt. Có khi từ các chợ hoa, bà con
           nhặt về trong ngày nhiều quá, không đủ sân phơi phải nhờ xe
           tải chở về các phòng thuốc ở các tỉnh xử lý. Hôm nào được thời

           gian rảnh rỗi dài, họ rủ nhau ra ngoại ô, hoặc các tỉnh vùng
           ven thành phố để sưu tầm thêm các thứ dược liệu mọc hoang
           khác, đem về bào, cắt ra phơi khô, mang đến nơi phòng thuốc
           miễn phí. Bà con tham gia ngày càng đông, phòng khám bệnh
           cũng đến liên hệ, yêu cầu nguồn thảo dược nhiều hơn nữa về số
           lượng cũng như chủng loại. Việc cung cấp dược liệu ngày càng


                                         12                                                                                13
   8   9   10   11   12   13   14   15   16   17   18