Page 77 - NRCM2
P. 77

NHẬN RA CHÍNH MÌNH - QUYỂN II                                                                                                     ĐỨC THANH


               * Trong truyền thống Phật giáo Nguyên thủy, việc xả ly các                    tháng trước hỗ trợ cho người tàn tật một chiếc xe lăn, hôm qua
           dục lạc thế gian, cần phải tránh xa thế tục, ẩn náu nơi thâm sơn                  làm được một điều tốt cho người này, ngày kia làm một công
           cùng cốc,… tránh các nghịch duyên, dùng trí tuệ quán chiếu                        việc giúp cho người nọ, rồi đến nhiều thứ khác nữa… Thân tâm
           để phá ngã chấp, chứng nhập Niết bàn ngay đời sống hiện tại.                      ta sẽ quằn quại theo thời gian, bởi mang vác quá nhiều thứ, từ

               Trong nhà thiền có câu chuyện rất thú vị. Hai thiền sinh có                   những điều tốt đẹp đến sự phiền muộn.
           việc phải hạ sơn, trên đường đi đôi bạn gặp một thiếu nữ xinh                          Trong Kinh Duy Ma Cật, phẩm Quán Chúng Sanh ghi:
           xắn ngồi khóc bên bờ suối.                                                        “Lúc ấy, nơi thất của Duy Ma Cật có một vị thiên nữ, thấy chư
                Bởi do cô mặc đồ đẹp muốn đi dự tiệc cho sớm, nhưng lại                      thiên và mọi người nghe thuyết pháp, bèn hiện hình ra, dùng
           bị một con suối sâu chặn mất lối đi. Vị thiền sinh trẻ tuổi thấy                  hoa trời rảy lên cúng dường chư Bồ-tát và các đại đệ tử. Những
           vậy liền cõng cô gái qua suối. Sau lời cảm ơn, đường ai nấy đi.                   đóa hoa chạm đến chư Bồ-tát rồi đều rơi xuống hết, nhưng
                                                                                             chạm đến các vị đại đệ tử thì dính chắc vào người chẳng rơi.
               Buổi chiều, vừa về đến cổng tu viện. Thiền sinh lớn tuổi                      Tất cả các vị đại đệ tử đều dùng sức thần mà gỡ hoa ra, nhưng
           khều tay bạn, hỏi một cách bực bội:                                               chẳng thể gỡ được.

               - Này chú, tại sao hồi sáng, chú cả gan cõng cô gái xinh đẹp                       Lúc ấy, thiên nữ hỏi Xá Lợi Phất: “Tại sao ông gỡ hoa?”
           như thế qua suối mà không bị ô nhiễm thân tâm sao?
                                                                                                  Đáp rằng: “Cái hoa này chẳng đúng theo pháp, nên tôi
               Thiền sinh trẻ ngạc nhiên:                                                    gỡ bỏ.”
               - Ồ hay! Đệ đã đặt cô nàng xuống đó rồi cơ mà! Sao sư                              Thiên nữ nói: “Đừng bảo rằng hoa này chẳng đúng theo
           huynh còn cõng cô ta về tận đây?                                                  pháp. Hoa này vốn không có chỗ phân biệt, tự ngài khởi lên tư

               Vác một cô nàng như thế từ sáng sớm đến chiều thì kể ra                       tưởng phân biệt. Người xuất gia theo Phật mà có tư tưởng phân
           cũng nặng thật đó!  50                                                            biệt là không đúng như pháp. Nếu không có chỗ phân biệt, đó
                                                                                             là đúng với pháp. Hãy nhìn các vị Bồ-tát kia, hoa chẳng dính
               Kiểm điểm lại, hằng ngày ta cũng cõng rất nhiều cô gái đẹp
           như thế, mà vẫn không hay biết. Như năm rồi phát quà cứu trợ                      vào thân, là vì các ngài đã đoạn tuyệt tất cả những tư tưởng
                                                                                             phân biệt. Tỷ như người ta đương cơn sợ sệt, thời loài phi nhân
           cho một trăm người nghèo khó ở tận miền cao nguyên xa xôi,
                                                                                             dễ bề làm hại. Cũng như vậy, vị đệ tử nào sợ sệt cuộc sinh tử,

           50  “Hai thiền sinh… thật đó” Thiền lâm vi tiếu, trang 24, cư sĩ Nhất Tâm, Nxb   thời hình sắc, âm thanh, hương vị, cảm xúc, sẽ dễ bề làm hại. Tự
           Văn hóa Thông tin Hà Nội 2006.                                                    mình lìa khỏi sợ sệt, tất cả năm dục chẳng làm gì mình được.


                                         76                                                                                77
   72   73   74   75   76   77   78   79   80   81   82