Page 14 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 14
Thơ Tình
Anh nghe như ai giẫm nát linh hồn
Em run sợ bóng chiều buông hoang vắng (RỪNG U MINH)
Đêm sâu lắng côn trùng than thở
Xa nhau rồi hơi thở còn vương
Anh về tìm lại em thương
Bóng em không thấy phố phường quạnh hiu (EM VỀ ĐÂU)
Ai nói mặc ai! Vùi trong men say để tìm quên...Và muốn tìm xem “bí
mật” ngàn xưa vẫn còn bí ẩn !
Là bí mật gì giữa thực hư, đêm sâu lắng, có mắt môi thèn thẹn, lại
có Xuân đang dậy. Dẫn dường vào xem...
Thơ viết:
Đêm lắng sâu vào nửa thực hư
Kề môi muốn nói chẳng ngôn từ
Mắt môi thèn thẹn Xuân đang dậy
Ta muốn vào xem bí mật xưa… (TÌNH SẦU)
Mang tâm trạng cô đơn buồn đau chán chường
Hay hồn ta mõi mòn giờ tuyệt vọng
Bóng hình Em sẽ mãi mãi trong tim (TÌNH BUỒN )
Người về sau bao năm xa cách chờ đợi, người về không chút quà đơn
giản, rẻ tiền. Mà là mang theo niềm cay đắng gọi chút quà _ ôi cảm
thương thay.
Chẳng thấy em nơi đâu, em đã đi rồi! Cái đau thương hụt hẫng. Tôi
đọc mà mắt rưng rưng …cho đời bi thương của tác giả!
Và đó cũng là cảnh đời của những sĩ quan trẻ đang bị giam cầm, cải tạo
gì? Đã nói thay cho bao người không có dịp để tỏ bày, là chứng nhân
cũng là sự thật ai cũng nhận biết chắc sẽ còn lưu vào sử sách tận nghìn
sau! Thơ viết:
Ngơ ngác ngày về ta với ta
Đường xưa phố thị đã mờ xa
Anh về mang theo niềm cay đắng
Trao lại em yêu gọi chút quà !
Thật là tủi buồn những dòng thơ trữ tình rất phong phú, lãng mạn. Và
còn còn nhiều nữa ngỡ ngàng với những xót xa, lời tình thì long lanh
óng ả như những hạt sương đêm nép minh chờ đợi ánh bình minh,
mượt mà sâu lắng…thương cảm được lồng trong cuộc tình hiếm hoi
giữa thời chinh chiến để rồi nghe thương đau ly biệt!
Những giòng thơ như ánh thép bất khuất đầy hùng khí dẫn tôi đi
đến nơi có quê hương, bạn tù, có Cha Mẹ, Xã hội biến động, có đời
sống của tha nhân của mênh mông khá nhiều góc cạnh để suy tư nhận
định...Rất tiếc tôi không đủ khả năng để diễn tả, chỉ góp chút lời đơn sơ
xi