Page 16 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 16

Thơ Tình
         Nhung Nguyen:

         31 tháng 12, 2019
         ĐÔI DÒNG CẢM NGHĨ VỀ THƠ TÌNH CỦA NHÀ THƠ
                                 “MẶC KHÁCH”
             Đọc thơ Mặc Khách ta như lạc vào thế giới mới, thế giới của thơ.và
         ta bắt gặp một tâm hồn thiết tha yêu quê hương, yêu cuộc sống, yêu
         thiên nhiên, yêu con người đến khát khao cháy bỏng.
             Phải chăng cuộc đời của tác giả xuất thân trong cảnh khốn khó, mồ
         côi cha khi mới 10 tuổi và phải tự lập năm 15 tuổi. Cũng từ những năm
         tháng vất vã kéo dài rồi đến những biến cố trong cuộc sống đã đưa ông
         đến với thơ khi cả tuổi thanh Xuân nhấn chìm bao ước mơ trong trại cải
         tạo.Thơ ông đầy chất trử tình và lãng mạn thấm đẫm vào lòng người
         đưa ta đi vào thế giới huyền ảo, với nghệ thuật tài tình nhưng sâu lắng
         về một câu chuyện có thực trong từng nét bút đa dạng mà ông đã tạo
         nên  như  huyền thoại.  Qua  bài  “Tự  tình trăng”  tác  giả  đã  đưa ta  vào
         cảnh thiên nhiên một cách sinh động, vẽ đẹp huyền ảo lung linh của
         đêm trăng thật diệu kỳ.

                Trăng đẹp lắm giữa núi rừng tỉnh lặng
                Nét yêu kiều diễm lệ, đẹp ngỡ ngàng
                Ta tắm trăng ôi ngây ngất, miên man
                Vùng tình cảm gọi mời đêm huyền diệu

         Có lúc tác giả cảm thấy cô đơn cũng khao khát một tình yêu cháy bỏng,
         chất lãng mạn toát lên rất rõ trong bài thơ “Đất trời hoan lạc”

                Lời chân tình trao nhau sao bỡ ngỡ
                Vấn vương chi ôi gợi nhớ xôn xao
                Linh hồn em mãi tận ở nơi nào?
                Mơ tưởng đến, bóng hình thêm trăn trở.

         Mỗi lời thơ là một lời tình tự, tác giả luôn nhớ về quá khứ và những kỷ
         niệm đẹp một thời đã ăn sâu vào tiềm thức ở tuổi học trò tươi đẹp với
         lời thơ nhẹ nhàng nhưng đầy cảm xúc làm người đọc cảm giác như gợi
         nhớ về con đường mà tác giả đi qua với bao ước mơ hoài bảo.

                Mai em về xin cho nhắn với
                Thăm giùm anh lối cũ phố xưa
                Nơi góc phố đứng trú mưa
                Đôi tim rộn rả đón đưa thuở nào.   (MAI EM VỀ)
         Và có lúc, trong tuyệt vọng tác giả đã không kềm chế được cảm xúc và
         đưa lời thơ đến đỉnh điểm vừa thiết tha vừa hờn trách.

                                       xiii
   11   12   13   14   15   16   17   18   19   20   21