Page 307 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 307

Mặc Khách





                          CÕI VÔ THƯỜNG

                       Mong manh một cõi vô thường
                Thân như chiếc bóng bụi đường vấn vương
                      Ngập ngừng ai bước trong sương
                Không gian tịch mịch con đường quạnh hiu

                        Còn đâu thơ dại những chiều
                  Chìm trong nỗi nhớ…cánh diều tuổi thơ
                       Ngập ngừng ai bước trong Thơ
                    Giật mình hoa rụng giấc mơ phai tàn

                        Tường Vi sương đọng rồi tan
                  Xả buông phiền muộn thời gian vô tình
                        Chẳng qua một kiếp phù sinh
                 Khoe khoang chi lắm hợm mình làm cao !

                        Cuộc đời như giấc chiêm bao
                    Lợi danh rồi cũng tan vào hư không
                       Tìm chi sắc sắc, không không
                     Giữ tâm tĩnh lặng cho lòng bình an

                         Trãi bao dâu bể thăng trầm
                       Tấm thân tàn tạ nợ trần ắt xong
                        Từ đây cất bứơc thong dong
                  Tiêu dao ngày tháng chẳng mong ước gì

                          Nhẹ lòng buông bỏ sân si
                 Tránh xa những chuyện thị phi tầm thường
                       Thả hồn hòa quyện trầm hương
                  Tâm Như thắp sáng nẻo đường Vô minh


                                      288
   302   303   304   305   306   307   308   309   310   311   312