Page 311 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 311

Mặc Khách

          PHỤ BẢN
           Trích từ MỘT MẢNH ĐỜI VÀ HỒN THƠ ĐẤT KHÁCH

          LỜI TÁC GIẢ
                      Kính thưa Qúy vị và Đọc giả bốn phương.
                      Xin chia sẻ cùng Qúy vị Thi phẩm thứ II
          HỒN THƠ _ ĐẤT KHÁCH
          Tôi tên Trương Vân Lâu bút hiệu MẶC KHÁCH, quê tại Bình
          Thuận/Nam VN
             Xin lắng lòng và thong thả theo những giòng Thơ, chuyên
          chở  một  mảnh  đời  bé  nhỏ  chìm  trong  mênh  mông,  đầy  gian
          truân, với buồn vui, có cả xót xa giữa trần ai muộn phiển…
             Từng bước phiêu bạt tha phương với những phút giây tuyệt
          vời,  hạnh  phúc  đơn  sơ  hay  nhỏ  lệ  thương  đau,  cho  dù  vui
          sứơng hay khổ đau vẫn là những xúc cảm chân thành, chính là
          điều  huyền  bí  của  mỗi  thân  phận  làm  người.  Có  những  lúc
          tửơngchừng hồn mình chấp cánh bay cao, đầy ấp tình yêu với
          niềm vui xôn xao, nhớ nhung chất ngất hay hụt hẫng, buồn đau,
          tê tái lòng…
             Tình yêu vẫn mãi là những bông hoa thơm ngát tuyệt vời
          như những linh đơn huyền dịu, là dòng suối mát xoa dịu bao
          thương đau, cô đơn  hiu  quạnh_cho dù đời  cay  đắng hay bạc
          trắng như vôi!
             Tình yêu đến, đi như gió thoảng mây bay vẫn là chất liệu
          cần thiết tô điểm cho đời, là linh đơn huyền dịu làm vơi bớt
          khổ đau trần thế và mượn Thơ trang trãi như một tri âm.
             Với  cái  buồn  rờn  rợn  giữa  rừng  núi  chập  chùng,  những
          cảnh thương tâm bóng ngã cây nghiêng mà chúng tôi trãi qua,
          đã  nằm  im  trong  tiềm  thức  trở  thành  những  giòng  Thơ  tuôn
          tràn qua ngòi bút những giao động trong tâm hồn.
             Chúng tôi là thế hệ sau cùng của năm 1975, chẳng có tuổi
          thơ, (tùy theo hoàng  cảnh từng  gia đình!) chịu  nhiều thương
          đau vì chiến tranh triền miên, dở dang việc học, với những cảm
          xúc bằng trái tim  yêu Quê Hương và Dân tộc Việt, nhớ mãi
          trong lòng…Chỉ xót xa cho thân phận làm người, nhưng không
          bao giờ phiền trách.
             Tôi quan niệm, đời vẫn đẹp, tại mình không may_Thế thôi !



                                       292
   306   307   308   309   310   311   312   313   314   315   316