Page 316 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 316

Giữa Đời Hư Thực

          VIẾT CHO CÁC BẰNG HỮU _
             Hơn 40 năm, rất vui gặp lại vài người bạn học cũ của TRƯỜNG
          TRUNG HỌC ĐĂNG KHOA NHA TRANG, cái thủơ học trò với thùy
          dương cát trắng _ với bãi cát trãi dài êm ả, biển cả mênh mông.
             Cả một niềm vui đầy ấp tuổi thơ, làm học trò ngạo mạn với tóc
          bay bay…Lòng gợi nhớ, niềm vui rộn rã miên man như sóng vỗ rì
          rào…Cùng với nỗi buồn cô đơn của ngày nào khi bơ vơ đến Nha
          Trang xa lạ…rưng rưng nỗi buồn!
             Khi  gió  mưa  ầm  ỷ,  se  lạnh  đang  tràn  về  Houston  gợi  bao
          nhung nhớ NhaTrang một thời, Nha trang của những tháng năm
          (17 tuổi), tóc bay theo gió lộng biển khơi cùng bạn bè đùa vui với
          sóng biển, hàng dương ôi Nha Trang hiền lành với biển xanh sóng
          vỗ miên man rì rào…
             Với bước chân thơ ngây, âm thầm của tuổi mới lớn. Ôi thương
          quá với tâm hồn vô tư, trắng trong, vương chút bụi trần dù tuổi thơ
          buồn nhiều hơn vui, với âu lo vì cơm áo, học phí tượng. trưng…
             Cái se lạnh, êm ả của thành phố Nha Trang, thèm cái lạnh mà
          nghe thân quen, cái xa lạ mà vấn vương thương nhớ, cái buồn mà
          chẳng biết vì sao? Ôi những giọt nắng trong sân Trường Trung học
          Đăng Khoa sao mà ngọt ngào thương nhớ lạ lùng, mộng mị, đáng
          yêu...Thầy Toán_Giáo sư Bùi Ngoạn Lạc_Giáo sư Trần Bình Nam
          Thân Kính,

          Mặc Khách _Truong Lau (Comm Major Off )

          XIN GỬI ĐẾN QUÝ VỊ ĐÔI GIÒNG CHIA SẺ :
             Khi còn là thư sinh tôi có xem thơ và thỉnh  thoảng làm thơ,
          cảm tình với thơ vì sự ngắn gọn, cô đọng, súc tích mang nhiều ý
          nghĩa…vì mưu sinh và sự sống tôi để thơ vào một góc nhớ...
             Tôi đến với Thơ trong thời gian Tù Cải Tạo_Tù binh khổ sai là
          mốc thời gian từ Tháng 4 năm 1975.
             Sau vài năm lao khổ, linh hồn và thể xác chán chường, rã rời
          theo ngày tháng, người tình rồi cũng ra đi, tôi mượn Thơ làm niềm
          an ủi cũng là điểm tựa sống còn. Trong đau thương tửơng chừng
          khụy ngã ...tôi đến với Thơ, với hơi thở mong manh để san sẻ gửi
          gấm bao đau thương trĩu nặng lòng của tuổi 22 còn ngơ ngác giữa
          đời đầy hung hiểm…
          Thơ là chỗ dựa là cứu cánh cho tôi giữa dòng đời nghiệt ngã và
          khổ đau.
                                       297
   311   312   313   314   315   316   317   318   319   320   321