Page 328 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 328

Giữa Đời Hư Thực
                 Điện Cung Vua, u buồn hoang vắng
                 Khách hững hờ, mặc tiếng óan than
                 Hồn run rẩy mưa rơi tí tách
                 Đêm lại về Cung Nữ lang thang …”
          Tác giả mơ về một nàng cung nữ của quân vương nhưng cũng là nỗi
          niềm riêng tư của thi nhân và người con gái vẫn tôn thờ.
             Có  một bài thơ khác tôi cũng rất thích là bài: Thắp Sáng Tình
          Anh trang 14 nói về tình yêu của người tình và người yêu tù đày cải
          tạo.
                 “Em thắp sáng tình anh trong tuyệt vọng
                 Em cho anh hơi thở sự hồi sinh
                 Linh hồn anh rợn lên niềm vui sướng
                 Như muôn hoa chờ đón ánh bình minh

                 Anh trở về quê cũ thân tàn tạ
                 Bước ngập ngừng trong manh áo tả tơi
                 Đôi cánh tay gầy hồn anh trống vắng
                 Rừng núi vùi chôn tuổi trẻ cuộc đời”
          Cả bài thơ làm người đọc xúc động vô cùng. Tất cả những bài tình
          thơ đều hay và đẹp. Nhưng bây giờ tôi mời quý vị đọc sang phần thơ
          Chiến Tranh Ngục Tù từ trang 118, với bài đầu là Bia Đời:
                 "Cám ơn xiềng xích ngục tù
                 vào tù mới biết bạn thù ra sao
                 Áo tù lộ mặt anh hào
                 Đốn hèn hiện rõ kẻ nào trọng khinh
                 Anh em cùng tuyến ngày nào
                 Cúi đầu- tôi mọi nghìn sau Bia Đời”
          Bài thơ cho thấy cái khảng khái, dũng cảm của người lính Việt Nam
          Cộng Hoa dù sa cơ thất thế vẫn giữ vững chí khí. Có một bài thơ tôi
          ứa nước mắt khi đọc: Thư Gửi Mẹ -Từ U Minh (U Minh 1978):
                 “Hết chinh chiến con về bên Mẹ
                 Dựng lại căn nhà tường vách xiêu
                 Đã bao năm mỏi mòn Mẹ đợi
                 duy mình con Mẹ trọn tin yêu!”     (1975)
                 “Rồi từ đó, rừng sâu khép kín
                 Chén cơm tù, khổ nhục đớn đau
                 Con đói quá...con quên tất cả
                 Bao lần mưa bão Mẹ có sao ?
                 Con lạy Mẹ, xin Mẹ đừng đến
                 Đừng vì con lặn lội tìm thăm
                 Con lo lắng xót xa nhìn Mẹ
                 Cầu cheo leo nước độc xa xăm…”

                                       309
   323   324   325   326   327   328   329   330   331   332   333