Page 326 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 326

Giữa Đời Hư Thực
          Trăng Thu Chết. — Chính Hồ  2016-11-17 20:17
             “Em đi rồi giờ chỉ còn lại mình anh cô đơn” buộc người đọc nhớ
          đến 2 câu :
                 “ Thuyền ơi! Có nhớ bến chăng,
                    Bến thì một dạ khăng khăng đợi thuyền.”
          Bài thơ đi từ đợi chờ, qua dang dở, đến ma quái :
                 “ Đêm dạ vũ oan hồn ma quái.” –Nỗi buồn cô đơn như ngọn
          triều cường càng phút càng dâng cao...để rồi tan tác. Mặt khác, ở từng
          đoạn, vần được đánh khá nghiêm cẩn trên từ cuối câu 2, câu 3. Một
          bài thơ nên thưởng thức…

          Tình Hư Ảo — Chính Hồ 2016-10-17 15:51
             Có  tư  tưởng  cho  Đời  biểu  diễn  theo  một  đường  cong  kín;  có
          người nói ngược lại. Đúng là lưỡi không xương và văn chương tự cổ
          vô bằng chứng, nên nói sao cũng được.
             Điều  chắc  chắn  Đời  là  vô  thường,  trách  chi  tình  người  hư  ảo.
          Nhưng cũng lạ, đôi khi ta muốn nó sớm hư ảo rã tan, nó lại gớm ghiếc
          bám  ta  như  hình  với  bóng,  một  phút  không  rời.  Chắc  gì  “tĩnh  tọa
          trong '' Tuyệt tình cốc là đoạn diệt được tình! Tình ơi! Mi là cái chi
          mà làm cho người, đời nầy sang đời khác, hết điêu tới đứng? Giá mà
          đừng vướng bận nợ duyên thì hạnh phúc biết dường nào! Có chắc vậy
          không? Bởi có người thích đi mưa không áo, ưa đi đầu trước mũi đạn,
          đọ sức với lao khổ tình trường.
             Càng già càng giống trẻ thơ trong sinh hoạt, nhưng lại khác biệt
          sâu sắc ở dáng vẻ, cơ tạng và nhứt là cô độc. Xin nhớ cho: Người
          hôm nay là ta ngày mai. Chắc như chân lý. Bài thơ đầy tính nhân văn;
          là bài đánh giá về nhân tình sâu sắc.

          Thơ Văn Tự Ký — Tự Ký 2016-10-17 15:03
                 “ Nhớ quê hương…trống vắng nỗi niềm chung!...
                    Khẽ giật mình, ai quấn chiếc khăn tang ?...
                    Một lần nữa, hồn Thơ tôi khóc ngất...” –
             Những câu thơ nhẹ như sương khói hồ thu lặng lẽ lại có khả năng
          thẩm thấu làm quặn thắt lòng người. Nỗi niềm chung riêng là một hơi
          thở dài bất tận. Cám ơn thơ từ Mùa Thu (Mặc Khách).

          Lá Thu Phai — Như Lâm 2016-07-07 13:46
             Lời thơ nhẹ nhàng, mang âm hưởng một điệu nhạc Tình Buồn.
          Một cuộc tình không trọn vẹn mà vẫn hoài nhớ nhau trong nuối tiếc!
                 " Tình đôi ngả, tim em băng giá
                    Uổng một đời chỉ thương nhớ nhau!"
             Thơ trử tình. Thân chào cảm ơn. _ Như Lâm

                                       307
   321   322   323   324   325   326   327   328   329   330   331