Page 327 - TUYỂN TẬP THƠ TÌNH -THƠ. MĂC KHACH-Book
P. 327
Mặc Khách
MẶC KHÁCH VỚI HỒN THƠ LAI LÁNG
Trần minh Hiền orlando ngày 25 tháng 11 năm 2015
Gần đến ngày lễ Tạ Ơn tôi may mắn nhận được hai thi tập xinh
xắn gởi từ Houston, Texas của thi sĩ, nhiếp ảnh gia, cựu không quân
quân lực Việt Nam Cộng Hoà, anh Mặc Khách. Tôi bắt đầu đọc từng
bài thơ và thưởng thức vẻ đẹp của ngôn ngữ, ý tứ va tâm tình của tác
giả. Trước tiên tôi đọc thi tập Tình Thơ - Một Mảnh Đời xuất bản
năm 2010, gồm 2 phần: Tình Thơ và Chiến Tranh Ngục Tù. Là một
nhiếp ảnh gia, thi sĩ Mặc Khách chụp rất nhiều bức ảnh rất đẹp có hồn
và anh đưa làm hình bìa cũng như một vài tấm vào sách rất đẹp. Và
dường như thi sĩ Mặc Khách cũng chụp ảnh cuộc sống rồi đem vào
trong thơ với hồn thơ lai láng, ảnh trong thơ và thơ trong ảnh.
Tôi (TMH) thích bài tứ tuyệt (4 câu Nhớ) ở trang 2:
“Cơn gió thoảng dâng lên nỗi nhớ
Mùa thu về nhớ tóc em bay
Lá vàng rơi cợt đùa chéo áo
Ta mãi mê nhìn, em có hay ?"
Chỉ bốn câu thôi mà anh đã cho chúng ta xem một bức ảnh rất
đẹp, với lá vàng cợt đùa chéo áo em và để cho thi nhân mê mẩn ngắm
nhin và thầm hỏi, người đẹp có hay chăng?
Bài Tiếc Thương Cung Nữ trang 3 theo tôi là bài thơ hay nhất của
thi sĩ Mặc Khách:
“Anh ước cùng em về quê cũ
Thăm lại lâu đài thành quách xưa
Đêm thỏ thẻ muôn lời câm nín
Chập chờn lay, hoa lá đong đưa
Em nhìn xem sắc màu lộng lẫy
Nơi vàng son vũ điệu đắm say
Nhạc dập dồn buông lơi tình tứ
Nét ngọc ngà hương sắc ngất ngây
Đêm lắc lư bước theo vũ điệu
Đẹp mê hồn bóng sắc giai nhân
Đèn ngẩn ngơ thịt da mờ ảo
Vương, Tướng, Hầu chìm đắm dung nhan
Một thóang về thăm Quê yêu dấu
Xót thương nàng Cung nữ kiêu sa
Kiếp hồng nhan một đời khép kín
Sống âm thầm khao khát xót xa
308