Page 431 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 431
Sương trắng u buồn vương ái ân…
Lợi ôm vai tôi như thủa nào chưa khoác áo dòng
tu:
- Em hiểu rồi…! Anh cũng đa tình lắm đó nghe…
Hãy để cho linh hồn Ngọc Ngà yên…
- Anh đâu có gì nà… nhưng lời Ngọc Ngà hứa
với anh đã hết rồi.
- Hứa gì?
- Ngọc Ngà hứa với anh: Mỗi lần đọc kinh
nguyện sáng, chiều, Ngọc Ngà sẽ đọc một kinh kính
mừng cầu nguyện cho anh được an bình trong đời sống.
Lợi cười:
- Thì soeur Ngọc Ngà cũng đang đọc kinh cầu
nguyện cho anh mà…! Nếu không, Chúa không ban cho
anh được bình an như bây giờ….!
Ồ vậy sao…! Hèn chi anh luôn được bình an…!
***
Tôi lại bỏ nước ra đi dưới sự giám sát của hai anh
Công An làm việc tại 254 Nguyễn Trãi, sau gần ba tháng
ngồi nghe họ tra hỏi đủ mọi điều, với tội danh về nước
hoạt động chống nhà nước độc tài tàn bạo vô nhân tính
của họ.
Tôi chỉ có một lời nói với Hoàng, người thẩm vấn
tôi trong ngày cuối cùng được thả ra để về Mỹ.
Tôi nói, nhưng dường như Hoàng không muốn
nghe, anh ta làm vẽ lơ đãng nhin quanh, thỉnh thoảng
liếc tôi với đôi mắt lạnh cố hữu của người công an Cộng
Sản, đầy kinh nghiệm lừa bịp, và thủ đoạn thẩm vấn.
- Các anh cho tôi gửi lời thăm Sơn, Đại Tá công
426