Page 427 - TT SONG VOI TAM NHAN
P. 427
- Sao mà không dám chứ..! Em có đủ mọi thứ
anh vừa kể ra, khi thực sự sống trong dòng anh à…
***
Mẹ Mậu có đủ thứ trong tình yêu người của
mẹ…! Tình người đối với nhau mới là bảo vật Chúa
ban.
- Nhưng hoàn cảnh trong trại cùi khác đó nghe
em.
Giọng Ngọc Ngà trùng xuống, nước mắt lưng
tròng, nàng nói như nói với nàng:
- Em đã thấy họ trần truồng, la hét, đói khát, tuyệt
vọng. Em đã thấy những vết thương của họ lúc nhúc ròi,
ruồi trong những túp lều dơ bẩn…đáng thương lắm anh
à.
Em đã gắn bó lòng yêu thương với họ rồi…anh
chẳng lung lạc được em đâu…Em đã hứa với Chúa suốt
đời trông nom họ rồi…! Em học được lòng yêu thương
họ từ Mẹ Mậu, đó là hạnh phúc của em…
- Anh chịu thua em…Mẹ Mậu của em hiện thân
của Mẹ Têrêsa ở Calcutta bên Ấn Độ.
- Anh à…, Làm sao em bỏ họ! Khi họ luôn luôn
chờ em trở lại với họ. Cũng giống như em bỏ gia đình
đi lấy chồng, trại phong này chính là gia đình chồng em
vậy. Em đã thuộc về nơi ấy rồi, đó là gia đình chồng của
em!”
***
Năm 2012, tôi quay về Việt Nam, như một lần
cuối thăm gia đình, mồ mả tổ tiên tại Thành Lập xứ Bắc.
vô tình tôi được dự lễ một trăm năm xây dựng ngôi nhà
422